Hôm nay là hôn lễ củaQuý Dương, Đường Phi ngay từ sớm đã chuẩn bị trang phục chỉnh tề lái xetới nhà của Mạc Di. Sau một hồi bấm chuông mà không thấy ai mở cửa. Mộtngười hàng xóm tốt bụng thấy anh bấm chuông một khoảng thời gian dài.Thì chạy sang nói với anh:
“Chàng trai trẻ đừng bấm nữa, hôm nayMạc Di đã đi ra ngoài từ sáng sớm rồi. Cậu có chuyện gì cần nhắn với nóthì nói với tôi, tôi giúp cậu chuyển lời lại.”
“Không cần, cám ơn bác.”
Nói xong Đường Phi cất bước rời đi. Hôm nay Đường Phi muốn cùng Mạc Di đitham gia tiệc cưới của Quý Dương nên cố gắng tới sớm đón cô nhưng khôngngờ chậm một bước.
Mang theo tâm trạng không có chút gì vui vẻ đến bữa tiệc cưới.
Nhìn vào khung cảnh xung quanh, Đường Phi chỉ có thể hình dung bằng hai chữ “náo nhiệt”. Lễ đường tràn ngập đám phóng viên, máy ảnh, máy quay đanglàm việc hết công suất. Mọi người cùng nhau vui vẻ nói chuyện về mọichuyện trên đời.
Không khí trong hôn lễ náo nhiệt như vậy nhưng ở đây Đường Phi lại là một chút hưng phấn cũng không có. Không có Mạc Dithế giới của anh chẳng có một màu gì sáng sủa.
Đột nhiên, ĐườngPhi phát hiện ra một bóng dáng nho nhỏ mà quen mắt đang đi ra từ phòngcủa cô dâu. Đôi mắt sáng lên như nhìn thấy báu vật. Rất nhanh chóng anhđã đi tới chỗ của cô. Nhìn thấy anh cô vô cùng ngạc nhiên cất tiếng hỏi:
“Sao anh lại ở đây?”
“Anh là phù rể.”
Một câu nói đơn giản nhưng cũng giải đáp được thắc mắc trong lòng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-tieu-bach-cua-sac-lang-tong-giam-doc/180248/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.