Hai mươi hai tuổi, hắn tốt nghiệp đại học, gặp nàng, nhất kiến như cố*..
*vừa gặp đã quen.
Hai mươi ba tuổi, nàng trở thành bạn gái của hắn, hai người ước hẹn từ nay cho đến già trọn đời không thay đổi.
Hai mươi bốn tuổi, hắn từ bỏ công việc hiện tại, tự mình gây dựng sự nghiệp.
Hai mươi lăm tuổi, sự nghiệp mà hắn gây dựng thất bại, rơi vào vực thẳm sâu nhất của đời người.
Hai mươi lăm tuổi, nàng rời bỏ hắn.
Hai mươi lắm tuổi, hắn cảm thấy bản thân vô lực chống đỡ thế giới của chính mình.
Lúc nàng rời đi, đã nói với hắn, Giang Ly, ngươi hãy tha thứ cho ta, ta là một kẻ rất thực tế. Muốn trách, chỉ trách bản thân ngươi không có năng lực.
Muốn trách, thì trách bản thân ngươi không có năng lực.
Giang Ly từ trong men rượu ngẩng đầu lên, mở to đôi mắt mông lung vì say, nhìn thế giới trước mắt, xa hoa trụy lạc, cực kỳ xa lạ….Muốn trách, thì trách bản thân ngươi không có năng lực.
Không ai có nghĩa vụ phả trả giá cho thất bại của ngươi. Cho dù là người ngươi yêu nhất, cũng có thể không chút lưu luyến mà rời bỏ ngươi. Cái gì mà nói yêu hay không yêu, thiên trường địa cửu, tất cả đều là vô nghĩa, vô nghĩa !
Nam nhân, nói chuyện phải cần đến thực lực.
Giang Ly nắm chặt tay, tập tễnh bước vào cái thế giới mỹ lệ mà đầy tà ác kia.
Trong bóng tối, phảng phất như có một thanh âm nói với hắn, Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-theo-ta-ve-nha-di/1901331/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.