Anh chỉ vừa dứt lời, toàn bộ khung cảnh sân thượng đẳng sau lưng anh vụt sáng. Những dải đèn led lung linh nhiều màu sắc, kết hợp với hoa tươi và bong bóng được điểm tô làm cho khung cảnh lung linh chẳng khác gì trong câu truyện cổ tích.
Dòng chữ " MERRY ME" lớn được xếp giữa những bông hoa tươi vô cùng nổi bật. Cô nhìn anh bằng đôi mắt long lanh ngấn nước. Màn pháo hoa ngoài kia bây giờ còn chẳng rực rỡ bằng khung cảnh trước mặt cô. Cô thực sự không biết phải bắt đầu hỏi anh từ đâu.1
Anh nắm lấy bàn tay cô, bàn tay cô đang có chút run. Anh mỉm cười, anh cũng đang run lắm đấy, có mỗi tội là anh không giám biểu hiện ra bên ngoài thôi. Cô ngập ngừng hỏi anh.
- Nhất Nam, anh định làm gì vậy?
Anh cười, ngón tay cai, nhẹ xoa lên mu bàn tay của cô vẫn đang nằm trong lòng bàn tay mình.
- Em thật ngốc, em không biết trong những giây phút như thế này không nên hỏi những câu nói như thế này hay sao?
- Em... Em...
- Em đừng nói gì hết, chỉ nghe anh nói có được không?
Cô gật đầu nhằm đồng ý với lời anh nói. Từ khi hai người ở bên nhau, những câu nói mùi mẫn và có cánh anh giành cho cô rất nhiều. Tuy nhiên, đa số đều phát ra rất tự nhiên. Chỉ là không hiểu sao trong một không ngừng gian như thế này, cô lại cảm thấy rõ ràng có chút khẩn trương và căng thẳng.
Giọng anh trong đêm tối càng trở nên trầm đục và thâm tình hơn bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-nu-cuong-cua-tong-tai/994956/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.