Diệp Minh Nhi mỉa mai nói với hắn..
- Thích tôi? Từ bao giờ bên cạnh Văn đại thiếu gia đây lại thiếu thốn nữ nhân đến như vậy? Phải quay lại nhìn một người trước đây không thèm đếm xỉa đến như tôi.
Hắn nghe cô nói mà ngớ người. Diệp Minh Nhi trong quá khứ, bất kể hắn làm gì không bao giờ nói to với hắn một tiếng chứ đừng nói là trách móc hắn.. Nhưng cũng phải, làm người ta tổn thương đến như vậy, không oán, không giận một chút, há chẳng phải người bình thường. Hắn chua chát nói.
- Mặc kệ em nghĩ thế nào, nhưng từ khi nghiêm túc suy nghĩ lại tình cảm của em, tôi đã hoàn toàn không kết giao với bạn gái bên ngoài. Trước đây là tôi ngu muội, nghĩ tình cảm của mình giành cho em là tình anh em.. Nhưng bây giờ tôi nhận ra mình thích em. Rất thích, khi không có em nữa, tôi cảm thấy bản thân mình thật sự đánh mất điều gì đó rất quan trọng.
- Rồi sao? Anh nói thích tôi, rồi như thế nào?
- Chín vì thế, anh mong em cho anh một cơ hội, chấp nhận anh lại một lần nữa được hay không?
Diệp Minh Nhi thực sự giao động trước những lời bộc bạch của hắn. Cũng phải thôi, làm sao có thể hoàn toàn vô cảm trước người mình thích. Nhưng lòng tự tôn đã tổn thương trong cô không cho phép cô được mềm lòng. Cô lạnh lùng đáp.
- Không thể..Dựa vào đâu anh dám chắc tôi sẽ cho anh cơ hội. Tôi không còn là Diệp Minh Nhi ngốc nghếch ngày nào cũng cố sống cố chết để mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-nu-cuong-cua-tong-tai/994925/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.