Đưa tay lên che miệng, ngáp một cái rõ dài. Cảm giác toàn thân đã rã rời, đầu óc cũng không thể tiếp thu thêm được một chữ nào khác.
Hơi luyến tiếc một tí nhưng cô nàng vẫn miễn cưỡng gấp cuốn sách đang đọc dở trên tay lại. Chắc phải mượn về học tiếp vậy.
Thu dọn lại đồ dùng cá, bút sách trên bàn, cô nàng miễn cưỡng đứng lên ra về. Quan sát một vòng xung quanh thư viện. Hình như không phải là miễn cưỡng mà bây giờ mọi người đã ra về hết rồi thì phải, thư viện hoàn toàn không một bóng người.
Hình như chỉ mình cô là không cảm thấy đã muộn. Đưa quyển sách trước mặt cô trông coi thư viện. Cô lễ phép nói.
- Em vẫn chưa đọc xong cuốn này, em muốn mượn quyển này về xem thêm ạ.
- Ừ, đưa thẻ sinh viên của em cô đăng ký mượn sách cho.
Thủ tục khá nhanh lẹ, cô nhận lại thẻ và sách ra về.
Vừa bước ra khỏi cửa, một cơn gió lạnh làm cô có chút giật mình. Đưa tay khéo cao cổ áo khoác của mình, cất luôn quyển sách vừa mượn được vào ba lô, cô nhanh chóng giảo bước về căn hộ của mình.
Cô là Đoạn Thanh Vy, năm nay 22 tuổi, đang là sinh viên năm năm ba của đại học Harvard.1
Là một thiên kim tiểu thư chính hiệu, ba cô là tổng giám đốc của Đoạn Thị, một doanh nghiệp lớn chuyên về xuất nhập khẩu.
Hai ông bà chỉ có mình cô, một phần do ông Đoạn kết hôn muộn, cũng một phần do hiếm muộn, nên mãi khi tuổi đã cao hai ông bà mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-nu-cuong-cua-tong-tai/994881/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.