Qua mấy giây rồi, thấy Phương Nhan vẫn không có để ý mình, Giang Tê Ngô tiến lên một bước, hai tay hơi run một chút.
Đôi mắt được giấu dưới lớp kính râm chớp chớp, Phương Nhan cũng không tháo mắt kính ra, lễ phép đi tới trước mặt của Giang Tê Ngô chào hỏi: “Xin hỏi cô vừa hỏi, là đang hỏi tôi sao?”
Giang Tê Ngô nghe như vậy, thật không thể tin nỗi, chỉ thấy đôi mắt dưới kính mát của Phương Nhan có một chút mê mang, đừng nói là không nhận ra mình chứ! Trong lòng Giang Tê Ngô thấy rất bất an, đây là kịch bản mà cô ghét nhất.
“Chị mất trí nhớ sao?” Phim truyền hình thường có những tình tiết máu chó này. Nếu thật như vậy, thì đã xảy ra chuyện gì làm cho Phương Nhan trở thành ngốc như hiện giờ.
Nghe Giang Tê Ngô hỏi, Phương Nhan lắc đầu một cái, cũng không hiểu tại sao Giang Tê Ngô lại hỏi nàng như vậy, vươn tay ra: “Dì nhờ tôi đến đón cô, lần đầu gặp gỡ, tôi tên là Phương Nhan, Phương viên Phương, Phương Nhan Nhan.” Đây là hình thức mà những người lần đầu gặp nhau hay sử dụn để chào hỏi, Phương Nhan lần đầu tiên đối với Giang Tê Ngô nghiêm túc giới thiệu, nàng mỉm cười nhẹ, có thể thấy rõ sự khẩn trương của nàng.
Hiện tại là tháng chín, ánh nắng mặt trời cứ như vậy chiếu trực tiếp lên người hai nàng, ánh nắng quá ngắt làm cho người cảm thấy không được thoải mái, nhưng hai người không định kiếm bóng mát mà tranh nắng, tiếp tục đứng đó nhìn nhau.
Giang Tê Ngô nội tâm rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-nguoi-that-bong/1422541/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.