Giang Tê Ngô nhận ra Phương Nhan hơi lạ, ân cần hỏi: "Chị không sao chứ Viên Viên tỷ, sắc mặt khó coi như vậy?"
Cô vừa hỏi vừa vươn tay vuốt ve khuôn mặt của Phương Nhan. Nhiệt độ lòng bàn tay làm cho khuôn mặt lạnh băng của Phương Nhan trở nên ấm áp, Phương Nhan nhìn Giang Tê Ngô chằm chằm, im lặng lắc đầu.
Phương Nhan muốn nói mình không có gì, nhưng hiện tại nàng đang lo lắng, sợ hãi, nên không thể nói nên lời.
Giang Tê Ngô nhìn phản ứng của Phương Nhan, nghĩ là mình đang ép buộc nàng, nên càng lo lắng hỏi: "Có phải bộ đồng phục làm chị nhớ đến quá khứ không tốt?"
Phương Nhan lắc đầu, không thể nói nhiều với Giang Tê Ngô được, không thể nói bộ đồng phục này không phải là của nàng, nhưng số hiệu trên đó quả thật là đồng phục cảnh sát.
Không chỉ như vậy, dựa theo size của bộ đồng phục thì đây là của một nam cảnh sát có dáng người tương đối nhỏ. Nhưng đến cùng là có chuyện gì xảy ra, ai để đem bộ đồng phục này xếp gọn gàng trong túi của mình.
Nghĩ đi nghĩ lại, hình ảnh của Chung Vĩ Triết hiện lên trong đầu, Phương Nhan không khỏi rùng mình. Cái túi này hôm nay luôn ở bên cạnh mình, nếu có thể cùng người khác tiếp xúc chỉ là lúc ngủ buổi sáng. Nàng nhớ kỹ lại trước khi Chung Vĩ Triết ra khỏi cửa, có đi vào phòng.
Chung Vĩ Triết tuyệt đối có động cơ để làm như vậy. Hắn muốn có được Giang Tê Ngô trẻ trung xinh đẹp này, lại tiếc số tiền năm trăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-nguoi-that-bong/1422520/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.