Cho dù dùng bất cứ lý do gì cũng chỉ là lấy cớ, chỉ cần tới được mục tiêu, thì đối với nàng quá trình không có cái gì quan trọng. Ngay tại lúc Phương Nhan đã tới gần môi của Giang Tê Ngô, thì tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên giữa không gian yên tĩnh.
“Điện thoại của em kìa.” Phương Nhan phản xạ có điều kiện nói, ánh mắt vẫn tiếp tục dừng ở trên môi của Giang Tê Ngô, giống như nếu không nhìn chằm chằm thì con mồi trước mắt sẽ chấp cánh bay mất.
Giang Tê Ngô cũng đang nhìn nàng, cũng biết ánh mắt của Phương Nhan vẫn đang nhìn mình gắt gao, nhưng nghe được Phương Nhan nói, cô lại không nhịn được cười, vừa cười vừa nói: “Viên Viên tỷ, đang reo là điện thoại của chị, điện thoại của em không có tiếng chuông này.”
Phương Nhan có chút xấu hổ, lúc này mới phát hiện thì ra điện thoại đang reo là của bản thân, nhưng nàng vẫn không chuyển động thân, vươn tay tới tủ đầu giường, cố gắng với tay lấy.
Điện thoại hiển thị là giáo sư đang gọi.
Vì phòng ngừa quan hệ giữa nàng và Chung Vĩ Triết bị bại lộ, cho nên Phương Nhan đã đem tên Chung Vĩ Triết thay đổi. Giang Tê Ngô ở bên cạnh thấy hai chữ giáo sư, có chút thấy kỳ lạ, cô nắm lấy tay Phương Nhan, rõ ràng là không muốn nàng rời đi.
Huống chi là, cuộc điện thoại này ở bên cạnh Giang Tê Ngô không tiện nghe.
Giống như lần trước tra tấn Chung Vĩ Triết giờ bị báo ứng nhân quả tuần hoàn, kế bên tình nhân của chồng, nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-nguoi-that-bong/1422515/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.