Editor: BlackObs
------------------
Nhưng mà, hết thảy những chuyện này đối với Giang Tê Ngô là công bằng sao?
Nàng làm sao có thể bởi vì ích kỷ muốn tìm kiếm tự do mà ngược lại làm tổn thương cô bé thuần khiết thiện lương này.
Phương Nhan cúi đầu yên lặng nhìn điện thoại di động, cứ đóng rồi mở, mở rồi đóng. Chưa có án kiện nào khiến nàng do dự như bây giờ, nàng cũng chưa từng cân nhắc đến tâm tình người bị hại, nhưng hiện tại bản thân nàng không cách nào dứt khoát ra tay được với người mà nàng đã nảy sinh tình cảm.
"Haiz, làm sao mình vừa dùng lý trí vừa dùng cảm tình được đây". Phương Nhan tự giễu lẩm bẩm, cuối cùng cất điện thoại vào túi áo, đi về bãi đậu xe.
Có lẽ đôi khi để mặc mọi chuyện thuận theo tự nhiên cũng tốt.
Giang Tê Ngô lại bắt đầu giống như bốc hơi khỏi thế gian này, có điều hằng đêm vẫn đều đặn gửi tin nhắn chúc Phương Nhan ngủ ngon. Phương Nhan cũng bận rộn chóng cả mặt, đến lúc đọc được tin chúc ngủ ngon từ Giang Tê Ngô thì nàng phát hiện mình lại trải qua một đêm không ngủ, cũng chỉ có thể hồi phục một tin chào buổi sáng.
Văn phòng chướng khí mù mịt, khói thuốc cùng mùi thức ăn đan xen, trông giống căn tin ồn ào hơn là phòng làm việc. Trạng thái mọi người không tốt lắm, lực lượng cảnh sát dồi dào ban đầu ở thời điểm này lại trở nên thiếu hụt.
Tựa hồ cảm thấy bầu không khí quá mức ngột ngạt, anh chàng nhân viên mới tới Hứa mỗ* cất tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-nguoi-that-bong/1422509/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.