Cố Trì Khê dừng bước.
Ánh nắng chiếu xuống khuôn mặt nhàn nhạt của cô, làm hòa tan vẻ lạnh lùng, cô nhìn Ôn Ninh, trong mắt thoáng qua một tia kinh ngạc, nhưng rất nhanh lại khôi phục bình thường, tựa hồ đã hiểu ra.
"Ừm."
Cô mặc toàn màu đen, ngay cả giày cao gót cũng là màu đen, bộ vest nữ sĩ đơn giản, bên trong mặc áo sơ mi trắng tinh, ngoại trừ đồng hồ đeo tay không có bất kỳ phụ kiện nào, nghiêm túc tỉ mỉ.
Khóe môi Ôn Ninh mấp máy, câu hỏi vừa lên tới miệng lại bị nuốt xuống. Nàng quay mặt nói: "Lên xe đi."
Cố Trì Khê chạm vào cửa ghế sau, mở cửa hành khách.
"Đã nhận được một hành khách có số hiệu là 1619..." Giọng nói phát thanh lại vang lên.
Lộ trình điều hướng hiển thị trên màn hình điện thoại, Ôn Ninh đại khái liếc nhìn, khóe mắt thoáng thấy Cố Trì Khê đang nhìn mình, liền giả vờ không để ý, khởi động xe.
Con đường chính vào giờ cao điểm buổi sáng rất đông đúc, một đoàn xe dài đã hình thành trước ngã tư, cảnh sát giao thông giao đứng giữa để duy trì trật tự.
Chờ đèn đỏ, xe im bặt.
Ôn Ninh nhìn chằm chằm đồng hồ đếm ngược mà đếm từng giây, cảm giác được ánh mắt bên phải chiếu vào mặt mình, trong lòng có chút không thoải mái, bình tĩnh quay mặt ra ngoài cửa sổ nhìn quang cảnh đường phố.
“Hôm nay đi dự tang lễ của ba tôi.” Giọng nói trầm ấm của Cố Trì Khê truyền đến bên tai nàng.
Ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-ket-hon-sao/3100345/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.