Mặt trời chói chang nhô lên, gió ấm thổi khô khốc, lá cây trên đầu xào xạc.
Bầu không khí giữa ba người đột nhiên trở nên vi diệu.
Cố Trì Khê bình tĩnh mà nhìn Hà Du, trong đôi mắt đen láy không có gợn sóng, khóe mắt lông mày có một loại tự tin bình tĩnh, giống như mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của cô.
Hà Du quay đầu lại, "Tiểu Ninh?"
Ôn Ninh bị kẹp ở giữa, cảm thấy có gì đó không đúng, lại không nói ra được. Những lời của Cố Trì Khê đã nhắc nhở nàng hôm nay là "công việc", thật sự mang theo vấn đề cá nhân sẽ rất bất tiện.
"Đúng là có chút việc..." Nàng ngượng ngùng cười với Hà Du.
"Ò--"
Trong lòng Hà Du không vui, nhưng không biểu hiện ra mặt, chỉ nhướng mày, "Vậy được rồi, hôm khác đến chỗ tớ chơi." Cô buông ra, nhu tình véo mặt Ôn Ninh. "Đi đây, tạm biệt~"
"Ừ." Ôn Ninh cũng không có cự tuyệt, đưa mắt nhìn cô băng qua đường.
Cố Trì Khê nắm túi xách càng chặt.
Khi Ôn Ninh quay mặt lại, ánh mắt hai người chạm nhau, cô lập tức kiềm chế mọi cảm xúc, ánh mắt ôn hòa mở cửa bước lên xe.
"Còn đi đâu nữa không?" Ôn Ninh vừa thắt dây an toàn vừa hỏi, cúi đầu như trốn tránh cái gì.
Cố Trì Khê lặng lẽ nhìn nàng: "Là bằng hữu hôm đó nghe điện thoại của em sao?"
"Đúng vậy."
"Lúc đó em đang ở nhà cô ấy sao?"
Ôn Ninh ngước mắt lên, đối diện ánh mắt thâm thúy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-ket-hon-sao/2480531/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.