Chờ một lúc lâu, căn phòng yên tĩnh. 
Cố Trì Khê khẽ thở dài, trong lòng mơ hồ dâng lên một cảm giác mất mát, môi mỏng dán lên môi nàng, cẩn thận hôn một cái, mềm mại như thạch trái cây, có chút nghiện. 
Nụ hôn dày đặc, từ môi đến khóe môi, ôn nhu hôn lại mút lấy. 
"Ưm--" 
Ôn Ninh rầm rì, không có chút phản kháng. 
Nàng không cách nào khống chế thân thể, giống như bị một lực lượng nào đó giam cầm, không có chút sức lực, tay chân nặng trĩu, nặng nề mà chìm xuống, ngã vào vòng tay ấm áp bên cạnh. 
Đôi khi hỗn loạn, đôi khi tỉnh táo. 
Chỉ cần người này đối với nàng tốt một chút, ôn nhu một chút, nàng liền bị xé nát. Đặc biệt là hôm nay xảy ra chuyện như vậy, nàng muốn một mình liếm láp vết thương, mọi chuyện sẽ qua đi, nhưng Cố Trì Khê chỉ dùng một câu thản nhiên như vậy đã phá vỡ vỏ bọc của nàng, khiến nàng đầu hàng. 
Mới có mấy ngày mà đã không có tiền đồ như vậy, một năm sau này phải làm sao bây giờ? 
Nghĩ đến chính mình không biết cố gắng, ánh mắt Ôn Ninh trở nên chua xót, thân thể co lại, nước mắt từ khe hở mi mắt chảy ra, làm ướt cả gối. 
"Ninh Ninh?" 
Cố Trì Khê tinh ý nhận ra động tĩnh, khẽ gọi một tiếng, ôm chặt lấy nàng. 
Môi cô chậm rãi di chuyển dọc theo sống mũi Ôn Ninh, đột nhiên chạm phải chất lỏng ấm áp, trái tim thắt lại, cô cau mày trong bóng tối, còn chưa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-ket-hon-sao/2480510/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.