Xong nghi thức, Ôn Ninh và Cố Trì Khê cùng khui sâm panh và cắt bánh kem.
Mọi người vỗ tay hoan hô.
Chim biển bay lượn trên đầu, Cố Trì Khê bưng sâm panh ôm cánh tay Ôn Ninh, Ôn Ninh lập tức hiểu ra, hai người uống cạn ly, nhìn nhau cười. Chiếc nhẫn kim cương trên ngón áp út tỏa sáng lấp lánh.
Cố Trì Khê nhìn Ôn Ninh từ trên xuống dưới, nhẹ giọng nói vào tai nàng: "Hôm nay Ninh Bảo rất đẹp, đẹp đến làm chị muốn..."
"Lão sắc, phi!" Ôn Ninh cắt ngang.
Cố Trì Khê sửa lại: "Ý chị là, đẹp đến làm người ta muốn giấu đi." Nói xong, cô ho hai tiếng, "Em nghĩ muốn làm gì?"
"..."
“Rõ ràng chính mình mới là lão, sắc.” Cô nói từng chữ, dùng đôi môi đỏ mọng cắn cắn vành tai của nàng.
Chân Ôn Ninh mềm nhũn, ngã vào trong ngực cô, giả bộ tức giận: "Buổi tối chờ cho em."
"Em còn biết đem chính mình tắm rửa sạch sẽ sao?"
"Em là nói chị."
Cả hai ve vãn đánh yêu trong trang phục áo cưới.
Buổi chiều cả hòn đảo sôi động, đến 5 giờ chiều, Ôn Ninh và Cố Trì Khê trở về phòng thay quần áo, mọi người chia nhau đi du thuyền đến vùng biển xa đảo hơn, lên một chiếc du thuyền cỡ vừa.
Khi màn đêm buông xuống, ánh trăng chiếu xuống mặt biển, đèn trong thuyền sáng trưng.
Mọi người ăn uống, vui chơi trong sảnh tiệc khung cảnh vàng tươi, đến tận khuya vẫn không ngớt, càng lên tinh thần.
Từ An Diêu ngồi trong góc, tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-ket-hon-sao/2480387/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.