Hai người nhìn nhau, đầu tiên là lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, sau đó đều sững sờ. 
Cố Cẩn Nhan nhìn em gái mình, giới thiệu, "Đây là bạn gái của tôi, Hà Du." Ngay khi cô nói tên người yêu, khóe miệng cô tự nhiên nhếch lên, khi quay đầu lại mới nhận thấy sắc mặt của Hà Du không đúng, "Tiểu Du?" 
Hà Du mím môi, nhìn thẳng vào Cố Trì Khê. 
Lại có tiếng bước chân. 
Ôn Ninh từ sau cửa đi ra, ngơ ngác mở to hai mắt: "Tiểu Du —— " 
Tiếng kêu này phá tan bầu không khí kinh ngạc, xấu hổ lan tràn như mực nhỏ vào nước trong, nồng đậm đến mức tràn ngập không khí. 
Hà Du nhìn sang nàng, càng thêm xấu hổ. 
Em gái…… 
Cố Trì Khê... 
Đều họ Cố! 
Tại sao cô không nghĩ tới? 
Ba người nhìn nhau, sắc mặt trắng xanh, dù có đần độn đến đâu cũng nhìn ra chút tình huống. 
Cố Cẩn Nhan kinh ngạc hỏi: "Mọi người quen nhau?" 
“A, ừm—” Ôn Ninh cứng ngắc gật đầu, cười cười, nhìn đại tỷ, lại nhìn Hà Du, cuối cùng hướng ánh mắt khó hiểu nhìn đại tỷ. 
"Đây là... chị dâu sao?" 
Cố Trì Khê cau mày. 
Hà Du quay mặt đi. 
Cố Cẩn Nhan ừ một tiếng, không kịp lộ ra nụ cười liền chú ý tới biểu tình của em gái, nếu chỉ là người quen đơn thuần, nhiều nhất là kinh ngạc, nhưng ánh mắt của Cố Trì Khê lại có chút lạnh, tràn đầy mâu thuẫn. 
Nhất định là có cái gì đó. 
“À, em với Tiểu Du quen 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-ket-hon-sao/2480359/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.