Phiên Ngoại 2: Ba ơi, mình đi đâu đó?
Hoắc Hi vốn không muốn mang con trai đến tham gia chương trình tống nghệ nổi tiếng toàn quốc này. Thứ nhất là vì tình hình internet thời nay không an toàn, hở một chút sẽ dẫn phát chiến tranh bàn phím. Thứ hai là vì cậu nhỏ nhà anh là một tên nhóc nghịch ngợm lanh lợi, một khi nháo lên là chỉ có Thịnh Kiều mới trị được, ngay cả anh cũng bó tay chịu chết.
Lần thứ hai đạo diễn chương trình tới đưa thiệp mời, tiểu Hoắc Hi đang ở nhà, một người ngồi dựa cửa sổ chơi xếp gỗ. Cậu nhóc bé bé xinh xinh, đáng yêu mười phần, kế thừa toàn bộ gen tốt đẹp nhất của ba lẫn mẹ, lại còn ngoan ngoãn, mới 4 tuổi đã thuộc cả trăm bài thơ, thuộc bảng cửu chương, còn học song ngữ, nói tiếng Anh rất chuẩn.
Giờ phút này, cậu bé yên tĩnh ngồi xếp gỗ.
Đạo diễn là người rất biết dụ trẻ con, đợi Hoắc Hi vào trong rót nước liền lăn xăn chạy qua làm quen.
“Tiểu Hoắc Hi, cháu đang chơi gì đó?”
Tiểu Hoắc Hi dùng giọng sữa trả lời.
“Chơi xếp gỗ.”
Đạo diễn cầm một khối gỗ lên, hỏi.
“Một người chơi có chán không? Có muốn chú chơi cùng không?”
Tiểu Hoắc Hi banh mặt, nghiêm túc lắc đầu.
Đọc truyện tại đây.
“Dạ không cần. Cháu quen rồi.”
Đạo diễn bị chọc cho cười lên.
“Quen rồi? Chẳng lẽ ở nhà cháu luôn chơi một mình à?”
Cậu nhóc giống như bị chọc trúng nỗi đau, ủy khuất gật đầu.
“Baba chơi với mama. Mama chơi với baba. Hổng ai chơi với tiểu Hi hết.”
Vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-fan-hieu-biet-mot-chut/1775239/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.