Chương trước
Chương sau
Hi Quang cuối cùng cũng chờ được ảnh chụp hiện trường. Tác phẩm của A Phúc nhất định là tuyệt phẩm! Mọi người chuyển tiếp và la liếm màn hình. Trong lúc đó, vì tội ngó lơ idol hơn 1 tiếng, Thịnh Kiều bị idol ấn ngã vào giường để trừng phạt.
Đồng chí Thịnh Kiều không chút hoang mang, luồn tay dưới gối lấy ra di động.
“Khoan, anh trước tiên chụp một tấm selfie đăng weibo đã!”
“???”
“Anh đã hơn 1 tuần không đăng nhập rồi. Mọi người rất nhớ anh.”
“…”
Hoắc Hi ngồi lên, cầm di động, nhanh chóng chụp một tấm selfie, chuẩn bị đăng weibo. Thịnh Kiều ở bên cạnh la lên.
“Ai ai ai… anh khoan đăng, để em chỉnh sửa một chút.”
“Em câm miệng.”
Đồng chí Thịnh Kiều rốt cuộc chọc cho idol nổi giận, chính vì vậy đêm nay cô phải trả giá lớn.
Đọc truyện tại đây.
Nhưng đối với Hi Quang thì hôm nay là một ngày hạnh phúc. Trước có ảnh chụp của A Phúc, sau có selfie của idol. Quả thật là một đêm phi thường tốt đẹp. Mà sự tốt đẹp này chính là do Thịnh Kiều dùng thân mình để đối lấy.
Sau buổi họp báo, việc tuyên truyền của bộ phim cũng tiến vào giai đoạn gay cấn. Các trạm xe buýt, trạm xe điện ngầm, ảnh nền của apps, tất cả đều quảng bá cho Manh Thương.
Không chỉ có công ty và đoàn phim mà fan cũng góp vốn tuyên truyền. Ở các trường đại học và cao đẳng, tùy tiện đều có thể nhìn thấy băng rôn quảng cáo, poster điện ảnh dán đầy khắp nơi.
Giữa không khí tưng bừng như thế, Hi Quang lại chuẩn bị nghênh đón sinh nhật của Hoắc Hi.
Ngày sinh nhật, Hi Quang ra đường mua đồ ăn sáng liền phát hiện tất cả bảng đèn LED ở ngã tư đường đều phát hình ảnh của idol nhà mình. Đặc biệt là các nơi có lượng người tụ tập đông đúc thì bốn phương tám hướng đều nhìn thấy mặt của Hoắc Hi.
Trên đó sẽ chiếu video tuần hoàn phát tin mừng sinh nhật, chiếu video cắt ghép như phim điện ảnh, cũng có poster cố định một hình ảnh duy nhất, trừ bỏ viết câu “sinh nhật vui vẻ” thì sẽ kèm theo phần quảng cáo cho Manh Thương.
Tiếp ứng kèm với tuyên truyền, đúng là một công đôi việc. Hình ảnh sử dụng trong video đều mang phong cách cá nhân, nếu không phải A Phúc thì chính là phía đoàn đội bỏ tiền, không thể là ai khác.
Ngày hôm đó, người người đều có cơ hội nhìn đến trailer của Manh Thương. Bởi vì người qua đường có đi đâu hoặc có lên mạng đều sẽ nhìn thấy video tiếp ứng sinh nhật nối tiếp trailer ở khắp mọi nơi.
Người qua đường >> Nhà mấy người hoang phí tiền như vậy à?
Hi Quang sôi nổi chạy vào nhà của Phúc Sở Ý >> A Phúc, cô là đồ phá sản.
A Phúc >> Làm sao nói thế được?!? Tiêu tiền cho idol sao gọi là phá sản chớ. Kia gọi là chi tiêu thiết thực!
Hi Quang >> Đúng vậy, đúng vậy, chị dâu nói gì đều đúng hết. Chị dâu nhớ nhắc nhở ca ca hôm nay phát selfie nha~~
Buổi chiều, từ khóa [Thịnh Kiều bao trọn tiếp ứng sinh nhật] dũng mãnh bay lên hotsearch.
Các doanh tiêu hào căn cứ vào thông tin trên tài khoản weibo của Phúc Sở Ý mà làm một bảng tổng hợp, tính toán tất cả các lần Thịnh Kiều vì idol tiêu tiền. Thật sự là một khoản chi cực lớn. Có thể nói fangirl là những người rất chịu chi tiền!
Dưới sự tuyên truyền với biên độ vừa rộng vừa dày như thế, Manh Thương công chiếu ngày đầu tiên đã lấy được thành tích phòng vé cực kỳ tốt. Mà những ngày sau đó cũng không xuất hiện tình huống rớt lực, bởi vì trừ bỏ fan bỏ tiền an lợi thì khán giả qua đường cũng chính trực đánh giá bộ phim là một tác phẩm đáng xem.
Hoắc Hi đóng vai đầu lĩnh thổ phỉ, hoàn toàn đập vỡ hình tượng ôn nhuận trước đây trong mắt của mọi người, có thể nói diễn xuất đủ để lấy về cúp thị đế.
Hơn nữa, bản thân cốt truyện đã rất thú vị, dùng cách châm biếm hài hước màu xám khiến người xem vừa cười haha vừa bi thương xúc động. Đầu lĩnh gặp thần sát thần, gặp Phật sát Phật cuối cùng lại chết trong tay nhóm người nổi lửa yếu đuối, cực kỳ kịch tính.
Đương nhiên cũng có khán giả tìm lấy lỗ hỏng logic, châm chọc bức cạch lòi lõm, chỉnh thể cốt truyện không phù hợp, lại không sâu sắc.
Mặc kệ thế nào, thành tích phòng vé của Manh Thương đều một đường đi lên, giữ vị trí thứ 2 trong bảng xếp hạng phòng vé các phim ra rạp cùng kỳ, chỉ thấp hơn một bộ phim hài.
Manh Thương với đề tài khó nuốt lại có thể lấy được thành tích tốt, chứng tỏ nó được thị trường tán thành. Hoắc Hi chuyển hình có thể nói là thành công.
Thời điểm Manh Thương công chiếu, vòng bạn bè của Thịnh Kiều đều nhận được lời mời đi xem phim của cô. Không cần suy đoán, toàn bộ vé mời đều được cô bao trọn, hơn nữa không chỉ bao một lần.
Nhưng 1/5 là ngày hoàng kim, công tác của giới nghệ sĩ cực kỳ bận rộn, ai rảnh rỗi đi xem phim chứ. Mặc cho Thịnh Kiều đe dọa lẫn dụ dỗ, không ai dao động. Cuối cùng, Thịnh Kiều dắt theo Đinh Giản và Phương Bạch, ôm bịch bắp rang ngồi xem Manh Thương suốt 3 suất chiếu.
Đinh Giản và Phương Bạch đúng là sống không còn gì luyến tiếc nữa.
Thịnh Kiều bao rạp suốt mấy ngày, gửi vé cho Lương Tiểu Đường dẫn theo đồng nghiệp đi xem, dẫn theo người nhà đi xem, dẫn theo bạn bè đi xem. Thịnh Kiều còn gửi vé cho Kiều Vũ để anh dẫn ông bà Kiều cũng đi xem. Công ty Trung Hạ càng không có ai “may mắn” thoát khỏi sự nhiệt tình mời mọc của cô.
Triệu Ngu sau khi tham gia một lượt các sự kiện âm nhạc trở về, phát hiện đồng chí Thịnh Kiều vẫn còn đang siêng năng đặt vé bao rạp. Triệu Ngu đại phát từ bi nói.
“Được rồi, tui đi xem với bà.”
Thế là hai người hẹn thời gian gặp nhau. Võ trang hạng nặng toàn thân đi vào rạp chiếu phim. Thịnh Kiều từng chứng kiến uy lực của fan Triệu Ngu, lúc đi vào rạp, cô quả thật sợ hãi sẽ gặp phải một màn Ngu Mỹ Nhân vừa thét chói tai vừa rượt theo Triệu Ngu. May mà tình trạng ấy không xảy ra. Triệu Ngu bao bọc kín mít, vừa vào liền nhào tới ôm Thịnh Kiều.
Hai người đã lâu không gặp nhau. Triệu Ngu sắp tổ chức một buổi concert mùa hè nên gần đây bận rộn chuẩn bị, vội đến chân không chạm đất, giữa thời điểm này có thể rút thời gian ra để hẹn hò xem phim điện ảnh với Thịnh Kiều, chỉ có thể nói chính là chân ái không thể nghi ngờ.
Vào rạp, ngồi xuống ghế, Triệu Ngu liền móc di động ra, ôm lấy Thịnh Kiều, chụp một tấm selfie, đăng lên weibo.
—— @Thịnh Kiều, tiên nữ giáo hội tụ, nghe bảo Manh Thương rất hay nha~
Triệu Ngu vậy mà còn giúp tuyên truyền cho Manh Thương. Thịnh Kiều cảm động vô cùng, nắm chặt tay hứa hẹn.
“Tui đem lời nói khai trừ bà khỏi chức vụ tả hữu hộ pháp trên 10 vạn trời cao lần trước thu hồi. Một lần nữa cấp lại chức vụ cho bà!”
Triệu Ngu ôm quyền.
“Đa tạ giáo chủ!”
Màn hình xuất hiện đoạn giới thiệu của bộ phim, kịp thời ngăn trở màn biểu diễn ngu ngốc của hai cô nàng.
Chẳng sợ đã xem rất nhiều lần, ngay khi Hoắc Hi lên sân khấu, Thịnh Kiều liền lập tức mê muội chìm đắm vào bộ phim. Lúc đầu, Triệu Ngu còn lảm nhảm nói này nói nọ, sau đó cũng bị cốt truyện hấp dẫn, chuyên tâm xem hết bộ phim.
Cảnh cuối cùng, Hoắc Hi bị ngàn người cầm dao chém chết, ngã nhào thành hình chữ X giữa đất trại trống vắng, bi thương ngập tràn, Triệu Ngu cư nhiên còn rơi lệ.
Thịnh Kiều thực vừa lòng với phản ứng này của cô bạn.
Xem xong điện ảnh, hai người lại cùng nhau ăn cơm chiều. Vừa gọi món xong, di động của Triệu Ngu rung lên. Triệu Ngu mở máy, đầu bên kia nói gì đó, Triệu Ngu trả lời.
“Đang ăn cơm với Kiều Kiều.”
Người bên kia rống lên.
“Để tui nói chuyện với huynh đệ!”
Triệu Ngu bỏ điện thoại lên bàn, ấn loa ngoài, Thịnh Kiều nghe được giọng nói của Thẩm Tuyển Ý.
“Huynh đệ, vì sao đệ rủ Triệu Ngu ăn cơm mà không rủ huynh, thiệt là đáng giận.”
“Vậy anh tới đi a~ Bọn tôi mới gọi món thôi còn chưa kịp ăn.”
Thẩm Tuyển Ý thở dài.
“Huynh không ở thủ đô. Tới không được. Lần sau phải bù cho huynh đó.”
“Quá hạn sẽ không chờ.”
“Đệ… đệ sao lại như thế chứ. Huynh vì đệ còn đi xem phim điện ảnh của đối thủ đấy. Đệ có biết huynh lén lút đi như thế rất cực khổ không hả!!! Nếu để fan của huynh biết, bọn họ thoát fan hết thì đệ có bồi thường nổi không?”
“… được rồi, được rồi, lần sau sẽ đền bù cho anh.”
“Hừ… vậy mới được chứ. Kia… Triệu Ngu còn ở đó không?”
“Cô nãi nãi ở đây.”
“Video tập nhảy cô gửi tôi xem có mấy chỗ cần điều chỉnh, vài ngày nữa tôi sẽ về Bắc Kinh, chúng ta tập lại, đến lúc đó tôi sẽ mua cho cô quất tử (quả quýt).”
“??? Anh đừng tưởng tôi không biết anh muốn mắng tôi đồ con nít (nhi tử) nhá.”
“Biết là tốt rồi.”
“Anh…”
Điện thoại cúp ngang. Triệu Ngu tức đến mức đập bàn. Thịnh Kiều ở bên cạnh cười đau cả hông.
“Hai người vì sao lại như vậy?”
“Này không phải vì concert sắp tới của tui có mời tên kia làm khách quý sao.”
“Thiệt trâu bò. Hai tòa núi lớn cùng lên sân khấu biểu diễn nha~ Nhớ gửi vé cho tui a~”
“Dĩ nhiên. Bà mà không tới, tui tuyệt giao luôn.”
Cơm nước xong, Triệu Ngu được người đại diện tới đón, còn Thịnh Kiều thì được bạn trai tới đón. Triệu Ngu nhìn thấy sự chênh lệch này, sâu kín thở dài.
Tình hình phòng vé của Manh Thương tốt như vậy, thị trường phim điện ảnh của Hoắc Hi liền mở ra, con đường về sau thông suốt hơn rất nhiều.
Mà lúc này, bộ phim Hồng Ngọc Truyện do Thịnh Kiều diễn vai chính cũng sắp xếp lịch chiếu vào đầu mùa hè.
Thời gian nghỉ hè thì lượng khán giả xem truyền hình nhiều hơn nhưng đồng dạng cạnh tranh cũng kịch liệt hơn. Các phim truyền hình lên sóng cùng kỳ lập tức rơi vào tình trạng bị đem ra so sánh. Duy nhất Hồng Ngọc Truyện là phim lấy đề tài lịch sử. Mặc dù nó sẽ đồng thời trình chiếu ở 8 nhà đài nhưng hoàn toàn không chiếm được ưu thế gì.
Bối Minh Phàm liên tiếp nhận lời mời tống nghệ cho Thịnh Kiều. Hôm nay lên chương trình này tuyên truyền một chút, ngày mai ở chương trình kia tuyên truyền một chút, cuối cùng Bối Minh Phàm còn nhận lời cho Thịnh Kiều lên làm khách mời của chương trình phát sóng trực tiếp cực kỳ hỏa bạo của mùa này là Đoán Xem Tôi Là Ai.
Talk show này ăn điểm ở chỗ khán giả không hề biết khách quý mỗi kỳ sẽ là ai. Khách quý ngồi ở sau màn, giọng nói bị biến âm, ngay cả người chủ trì cũng không được thông báo trước. Mọi người sẽ dựa vào các câu hỏi đáp của MC và khách quý để đoán xem người tới là ai.
Loại suy đoán này mang tới cảm giác giống như đang chơi mạt chược vậy, rất kích thích, cho nên lực hấp dẫn cũng cực lớn, tỷ suất người xem luôn cao chót vót.
Thịnh Kiều đương nhiên mang theo mục đích tuyên truyền cho Hồng Ngọc Truyện mà tham gia chương trình, ngay cả việc Hoắc Hi tới làm người trợ giúp thần bí cho khách quý cũng không biết trước.
Đây là chủ ý của Bối Minh Phàm.
Không cần dựa vào nhiệt độ tình lữ, bởi vì chỉ cần hai người họ chung khung hình liền lập tức sẽ lên hotsearch, thừa cơ hội đó tuyên truyền cho Hồng Ngọc Truyện thì không thể tốt hơn nữa.
Sau khi thân phận của Thịnh Kiều bị đoán ra, cô bắt đầu tiếp nhận các câu hỏi. Lúc MC bất ngờ mời Hoắc Hi lên sân khấu, không chỉ khán giả mà bản thân Thịnh Kiều cũng ngốc lăng luôn.
Rõ ràng buổi chiều anh nói với cô hôm nay đi họp với đạo diễn.
Hoắc Hi vừa xuất hiện, hotsearch lập tức được an bài. Tỷ suất người xem của chương trình phát sóng trực tiếp lập tức tăng cao. Người chủ trì đương nhiên biết khán giả muốn xem cái gì, chào hỏi với Hoắc Hi xong liền đặt câu hỏi cho cái người đang ngơ ngác là Thịnh Kiều.
“Kiều Kiều không biết Hoắc Hi sẽ tới sao?”
Thịnh Kiều thành thật trả lời.
“Anh ấy gạt tôi nói là đi họp với đạo diễn.”
MC cười lên, hỏi Hoắc Hi.
“Hoắc Hi, cậu hôm nay vì sao muốn tới đây?”
“Tới để bồi cô ấy.”
“Ây da, chúng tôi cũng không khi dễ Kiều Kiều nha.”
“Là sợ cô ấy khi dễ mọi người.”
“Haha… sẽ không đâu. Tiểu Kiều đáng yêu như vậy mà, như thế nào lại khi dễ người khác chứ.”
“Cô ấy sẽ.”
“Ủa… nói như vậy, chẳng lẽ cô ấy thường xuyên khi dễ cậu sao?”
“Đúng vậy.”
Thịnh Kiều lập tức xen vào.
“Em nào có.”
Người chủ trì cười cười.
“Bị cáo không có quyền lên tiếng. Mời nguyên cáo tại hiện trường nói ra bản thân bị cô ấy khi dễ như thế nào.”
Hoắc Hi bình thản kể.
“Lúc chỉnh ảnh không cho phép tôi nói chuyện cùng.”
“???”
“Mỗi tuần nhất định phải đăng ảnh selfie.”
“???”
“Không đánh bảng không cho phép ôm.”
“???”
Người chủ trì cắt ngang.
“Tôi hiểu rồi. Cậu hôm nay không phải tới bồi cô ấy mà là tới lên án nha.”
Thịnh Kiều: “…”
Aaaaaa cô đâu có như vậy a~
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.