Tới khách sạn, như lúc trước, có 4 phòng. Mọi người theo thói quen, để phòng đơn cho tiền bối, còn lại 4 người trẻ tự ở chung. Triệu Ngu nhìn một vòng, quay đầu nói.
“Dượng cũng quá keo kiệt đi. Cháu phải đẩy hành trình để tới cứu nguy cho dượng, vậy mà để cháu ngủ trong cái phòng như thế này hả?”
Tổng đạo diễn nghiến răng.
“Đang quay đấy, đừng có gọi bậy!”
“Đạo diễn, ông quá keo kiệt!!!”
Tổng đạo diễn: “…”
Thịnh Kiều: “???”
Cập nhật sớm nhất tại.
Hình như cô đã biết bí mật gì đó nha~
Vào phòng, cất hành lý, Triệu Ngu mang quần áo gọn nhẹ nên chỉ có 1 vali, cất giọng hỏi.
“Cô ngủ giường nào? Dựa tường hay dựa cửa sổ?”
“Sao cũng được.”
Triệu Ngu liền lăn lên chiếc giường gần cửa sổ.
“Vậy tôi chọn cái này, gần cửa sổ, sáng sủa.”
Cử chỉ và lời nói của Triệu Ngu có phong cách giống nhau, đều sảng khoái phóng khoáng. Nhớ tới chuyện trước kia của cô ấy, rút khỏi nhóm nhạc nữ để về nước, một lần nữa làm lại từ đầu, nếu không quyết đoán sẽ không thể thành công như ngày hôm nay.
Buổi chiều bọn họ phải hoàn thành nhiệm vụ thứ nhất là đi thăm đấu trường Arles. Trong lúc mọi người ăn cơm, thì Thịnh Kiều vừa ăn vừa tra tài liệu, cơm canh nguội lạnh đến 2 lần. Triệu Ngu nhìn thấy liền nói.
“Vì sao ai cũng phủi tay mặc kệ vậy? Cùng nhau tra xét a~”
Kỳ Liên ngượng ngùng.
“Thiệt là hổ thẹn, xem không hiểu tiếng Anh.”
Lê Nghiêu đứng bên cạnh giải thích.
“Tiểu Kiều là đội trưởng.”
Triệu Ngu trừng mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-fan-hieu-biet-mot-chut/1775188/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.