Trời dần vào hạ. Thời tiết càng lúc càng nóng. Nhóm diễn viên thứ hai sát thanh. Quá trình quay chụp cũng gần kết thúc. Đạo diễn chừa lại một ít cảnh diễn tình cảm để quay chụp sau cùng. Sau khi nam chính nữ chính quen thuộc với nhau rồi thì diễn cảnh tình cảm mới tự nhiên.
Mùa hè. Bờ sông. Hôm nay là cảnh Nhiếp Khuynh gặp gỡ Hứa Lục Sinh. Buổi tối. Ngoại cảnh. Bờ sông không có ánh đèn nên rất nhiều muỗi. Toàn bộ phim trường lúc này tràn ngập mùi dầu thơm. Đạo diễn dặn dò hai diễn viên chính, không được để muỗi cắn vào mặt, ảnh hưởng đến thẩm mỹ.
Hoắc Hi ngồi vào chỗ, trên bậc thang ở bờ sông, trong tay cầm một lon bia. Máy quay vận hành. Thịnh Kiều từ phía sau đi tới, trên tay cầm một túi thuốc. Nghe tiếng bước chân, Hứa Lục Sinh nghiêng đầu nhìn, thấy người tới là cô, khóe miệng đang bầm tím khẽ nhếch, hỏi.
“Em làm sao biết anh ở đây?”
Nhiếp Khuynh không nói lời nào, trầm mặc đi qua, ngồi xuống bên cạnh, cúi đầu mở túi, lấy nước sát trùng và bông tăm ra, thấm ướt. Khi cô làm một loạt động tác này, Hứa Lục Sinh dùng cái tay đang cầm lon bia, chống cằm nhìn thích thú.
Nhiếp Khuynh thấm ướt nước thuốc, xoay người, ngón tay nâng cằm anh lên, bắt đầu xoa lên miệng vết thương ở khóe môi và xương gò má. Hứa Lục Sinh cười nhẹ.
“Nhiếp Khuynh, em làm như vậy anh sẽ hiểu lầm mất.”
Cây bông tăm trên tay cô vẫn nhẹ nhàng bôi lên miệng vết thương, bộ dáng lạnh lùng nhạt nhẽo, hỏi lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-fan-hieu-biet-mot-chut/1775177/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.