Chiếc xe từ từ chạy ra khỏi bãi đậu, Đinh Giản và Phương Bạch yểm hộ Thịnh Kiều an toàn lên xe, sau đó liếc mắt nhìn nhau. Nửa ngày, Đinh Giản mới hỏi.
“Cậu xác định đây là truy tinh?”
Phương Bạch ngập ngừng.
“Em hiện tại… cũng không xác định…”
Ở trên xe, như đang chìm trong hũ mật, Thịnh Kiều chăm chăm nhìn Hoắc Hi, ngay cả chớp mắt một cái cũng thấy luyến tiếc.
Huhu… sao anh ấy hôm nay lại ôn nhu như vậy, lại đẹp trai như thế~ không những tới hiện trường cổ vũ cho mình, còn tự lái xe đưa mình về… chẳng lẽ kiếp trước mình là thành viên của lực lượng bảo vệ thiên hà à?
Mà sao mình lớn gan thế, còn dám đưa ra yêu cầu với idol?!?
Hoắc Hi mở miệng hỏi.
“Em học đánh trống lúc nào?”
Đọc truyện tại đây.
Thịnh Kiều theo bản năng trả lời.
“Lúc vừa vào cấp 3.”
Trả lời xong mới phát hiện nói sai, từ trong hũ mật giãy giụa ngoi lên, cắn môi, suy nghĩ làm sao mới có thể cứu vãn tình hình, lại sợ giấu đầu lòi đuôi, bắt đầu luống cuống.
May mà Hoắc Hi không phát hiện, chỉ cười nhẹ.
“Lần sau có thể đến đánh đệm cho anh biểu diễn rồi.”
Thịnh Kiều sợ hãi xua tay liên tục.
“Không… không được… em đã nhiều năm không rèn luyện…”
Nếu cô mà đi, chỉ sợ không thể thoát khỏi sân vận động luôn đó.
Nói xong, lại nghĩ tới cái gì, khẩn trương hỏi.
“Hoắc Hi, anh tới đây, sẽ không bị phát hiện chứ?”
Hoắc Hi nghiêng đầu nhìn cô.
“Làm sao?”
Cô nhỏ giọng lo lắng.
“Lỡ bị phát hiện… sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-fan-hieu-biet-mot-chut/1775151/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.