Sáng hôm sau
Mộc Y lờ mờ dậy, tay giơ lên như đang tìm thứ gì đó. Tay của cô đặt lên lồng ngực của anh xoa xoa rồi lại vuốt ve xung quanh,Mộc Y hơi dụi mắt nói:
" Đồng Hồ báo thức hôm nay sao lại rắn chắc như vậy, cái cảm giác sờ vào thật thoải mãi a"
Anh bị cô sờ đến nỗi da cũng muốn tróc ra. Cặp chân mày nheo lại ánh mắt lạnh nhạt nhìn xuống Mộc Y nói:
" Sờ đủ chưa? "
Mộc Y lắc đầu một cái, Bỗng nhiên hai mắt cô trợn tròn. Ngẩng đầu nhìn anh rồi lại nhìn xuống thân hình mảnh mai đang bị chăn che lấp. Cô dùng toàn lực vào chiếc gối phang thẳng vào mặt anh quát:
" Anh là ai? sao lại bò lên giường của tôi"
Khuôn mặt của anh tối sầm lại,mây đen kéo đến đen cả khuôn mặt điển trai. Anh tiến lại gần cô giọng nói anh phát ra rất trầm và dễ nghe nhưng sao lại tỏa ra cái cảm giác đáng sợ đến thế. Anh nhìn cô rồi nói:
"Mới sáng sơm,cô lại ầm lên,muốn làm vài hiệp mới chịu im lặng đúng không "
" Anh...anh,cái đồ không biết liêm sỉ"
Anh hơi nhếch mép nhìn cô " Vậy để tôi cho cô thấy độ liêm sỉ của tôi đến mức nào nhé"
Mộc Y còn đang định cãi lại anh nhưng ngoài cửa lại rất ồn ào. Tiếng đập cửa ngày một mạnh. Sao cô lại quên mất chuyện tối qua chứ, chắc chắn là Mộc Kỳ đến để sỉ nhục cô đây.
Mộc Y vẻ mặt căm phẫn, đang định nhặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-em-that-quyen-ru/2471541/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.