Chương trước
Chương sau
Mộc Y nhúc nhích thân hình đang bị anh ôm trọn vào lòng. Bị anh ôm như vậy thật sự rất khó chịu, làm sao cô ngủ được.

" Em còn không nằm im, cẩn thận đụng trúng cái đó thì em chết chắc "

Cô toát cả mồ hôi, không dám thở mạnh rồi hơi ngượng ngùng nói.

" Nhưng.... Anh ôm tôi vậy sao tôi ngủ được "

Quân Trầm nắm lấy bả vai của cô rồi xoay người cô về phía mình. Đặt nhẹ đầu của cô lên cánh tay cơ bắp rắn chắc của anh.

Một tay anh sờ nhẹ lên mái tóc rối của Mộc Y rồi nhẹ nhàng ôm trọn vào lòng. Tay kia thì ôm nhẹ lên phần eo.



Lúc này khuôn mặt sắc lạnh của anh đã không còn. Ánh mắt trở nên dịu dàng, nâng niu cô từng chút một. Giọng điệu ấm áp vang bên tai cô.

" Như vậy, có thể ngủ rồi chứ "

Mộc Y khẽ gật đầu. Toàn thân cô trở nên nóng rát, khuôn mặt ửng đỏ, đôi mắt tựa chim bồ câu nháy liên tục.

Con tim lại liên tục đập rộn ràng, cô không dám di chuyển hay quay lung tung. Cả người cô không khác gì khúc gỗ.

Toàn thân của anh tỏa một mùi hương nam tính vô cùng dễ ngửi. Cộng thêm bờ ngực rắn chắc làm gối cho cô áp vào, Mộc Y như được bay lên chín tầng mây.

Quân Trầm khẽ nhìn xuống khuôn mặt đang ửng hồng của cô rồi khẽ nhếch môi lên cười. Nụ cười thật thoải mái nhưng lại vô cùng biến thái. Cuối cùng anh vẫn không im lặng được mà trêu ghẹo cô.

" Này... Em có độn ngực không vậy, sao nó lại mềm mềm....."

Mộc Y ngước cổ lên trừng anh, gồng cổ lên chửi. Nhưng nhìn cô lúc này đáng yêu chết mất.

" Cả nhà anh mới độn ngực, tôi đây là hàng thật "

" Em yên tâm dù đồ thật hay giả thì cũng là của tôi thôi "

" Anh.... Sao có thể biến thái đến vậy hả "

Mộc Y cố chống cự đẩy anh ra để anh khỏi đi mò mẫm thân hình bốc lửa này.

Anh thấy cô cứ làm việc thừa, cô có đẩy hết sức thì cũng chẳng ăn thua gì. Thấy cô hơi tội Quân Trầm khẽ gật gật cái đầu rồi nói.

" Rồi... Rồi tôi sai, cô mau ngủ đi "

" Có quỷ mới tin anh "

" Hử... Hay em muốn vận động tay chân một tí rồi ngủ "

Cô thấy rõ sự điên cuồng trong mắt anh liền ngoan ngoãn nằm im. Không dám nói nửa chữ.

Cơ thể của cô không chống cự nữa, anh liền khẽ vỗ về ru cô ngủ. Mọi động tác của anh thật dịu dàng.

Nếu bây giờ cảnh tượng này bị người khác thấy thì họ sẽ trầm trồ kinh ngạc, thậm chí là tự nhủ bản thân là những gì mình vừa nhìn thấy chỉ là ảo giác hay tự cho là anh chỉ đang diễn kịch.

Một Hắc Tổng nổi danh là tàn khốc vô tình. Thậm chí không đặt ai vào mắt mà lại đi dỗ người khác ngủ. Lại còn tự nhận là bản thân mình sai.

Từ trước đến nay mọi việc anh làm dù sai hay đúng thì không một ai dám phản bác.

Bây giờ nhìn anh như vậy thật giống như biến thành một con người khác.

Mộc Y dần chìm vào giấc ngủ, đầu khẽ chạm vào lồng ngực của anh rồi thiếp đi.

Quân Trầm tựa đầu mình vào đầu cô rồi dần khép mí mắt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.