Trong khi đợi anh ăn sáng, Mộc Y lại gần bàn làm việc nhìn xung quanh. Cô lại tiến vào phòng nghỉ ngơi phía sau cánh bức tranh lớn kia. Công nhận căn phòng này được thiết kế rất thú vị,mọi thứ đều rất hoàn hảo.
Mộc Y lại gần chiếc giường rồi ngồi xuống, cô nâng chiếc gối lên rồi ngửi qua ngửi lại và cuối cùng cô kết luận một câu.
" Không có mùi của phụ nữ, rất tốt....hihi " cô tự ngồi cười ngây ngốc một mình vừa tỏ vẻ vô cùng hài lòng.
Quân Trầm từ đằng sau đi lên vỗ nhẹ vai cô khó hiểu nói.
" Em cười cái gì mà nhìn gian quá vậy "
Cô giật bắn mình ngồi dậy, nhìn thấy anh cô liền thay đổi thái độ hai cánh tay đung đưa rồi hướng mắt lên trần nhà ấp úng nói.
" Tôi.. tôi, à mà nè anh sao cứ gọi tôi với mấy cái tên quái dị vậy hả. Hết lùn, đầu heo bây giờ nhìn gian. Tôi nợ gì anh à "
Anh tiến lại gần cô, bước chân của cô cứ thế lùi về phía sau cho đến khi chân cô chạm tới bức tường mới thôi.
Quân Trầm chống cánh tay lên ghé sát gần cô cười gian rồi lại bỡn cợt.
" Vậy chứ em muốn tôi gọi em là vợ yêu à "
" Tôi...tôi không có ý đó " mặt cô lại bắt đầu ửng hồng, ánh mắt nhấp nháy liên tục.
Anh đưa tay vuốt mái tóc ra sau gáy tai của cô, liếc qua chiếc giường ngay bên kia rồi lại liếc qua cô nói.
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-em-that-quyen-ru/2471474/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.