Mộc Y mệt mỏi thở một hơi dài, quay sang bặm môi nhìn Quân Trầm dùng mọi sự nhẹ nhàng nhất nói với anh.
" Hắc Tổng à, em và Cố Lục bây giờ đã là bạn tôt huống chi lần này là đi cả một đoàn chứ đâu có hai người. Không lẽ anh ăn giấm rồi sao "
Quân Trầm vừa nghe cô nói liền đỏ cả mặt, thần sắc lạnh lùng khi nãy bây giờ thật đáng yêu, anh nhìn cô tiếp tục tra vấn.
" Bạn tốt sao...Từ khi nào từ người yêu cũ thành bạn rồi "
Cô bất lực ngồi ngay lại rồi gắp thức ăn cho vô mồm từ từ nhai chúng rồi nhẹ nhàng nuốt xuống. Cả ba người Quân Trầm, Cố Lục, Mạn Mạn nhìn cô không chớp mắt, đợi chờ câu trả lời từ cô.
Mộc Y thanh thản lấy khăn giấy lau vùng mép dính thức ăn rồi đặt đũa xuống, ngẩng đầu lên nhìn ba người họ, mâu thuẫn gượng giọng nói.
" Mấy người nhìn tôi làm gì, chưa thấy ai ăn cơm mà đáng yêu như tôi sao " Mộc Y bĩu môi tức giận.
Cố Lục đưa ly nước cho cô vừa cười dịu dàng vừa an ủi.
" Được rồi,mọi người mau ăn đi đừng nhìn em ấy nữa. Mộc Y nhà chúng ta là đáng yêu nhất "
Mạn Mạn ngồi kế bên không ngừng ghen tức với cô. Tay ả như muốn xé nát cái bộ mặt kia của cô ra. Nhưng ả phải kiềm chế, phải giữ được sự dịu dàng thuần khiết trước mặt Quân Trầm.
Vừa nhìn về hướng Quân Trầm thì có vẻ đáng sợ hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-em-that-quyen-ru/2471437/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.