Mộc Y cứ thế nằm nhoài ra ghế, mệt mỏi suy nghĩ.Quân Trầm từ phía sau đi lên, trên tay anh cầm một xấp hồ sơ đưa lên trước mặt cô, thỏa mãn nói.
" Em đoán thử xem cái này là gì?"
Vừa nghe thấy giọng của anh cô lập tức ngồi dậy, thấy được khuôn mặt quá sức soái kia trong lòng cô mọi buồn phiền cũng không còn, cô nhìn anh nói.
" Đống giấy này là gì vậy, ăn được không?"
" Nè, ngon thì em ăn đi " vẻ mặt hết hứng của anh lại trưng lên, anh lại gần chiếc ghế rồi ngồi xuống.
Mộc Y nhanh nhẹn lại gần anh lấy lòng, đưa tay lên bóp vai rồi lại đấm bóp. Cuối cùng cô hơi nghiêng người lên phía trên âu yếm nói.
" Trầm em có việc muốn nói?"
" Ừm nói đi "
" Cố gia...tài sản bị tịch thu rồi, anh có thể giúp họ lấy lại không"
Quân Trầm đưa tay lên nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô rồi đưa xuống, gương mặt ấm áp nhìn cô rồi cất giọng.
" Không phải em muốn lấy lại tài sản của mẹ em sao?"
Mộc Y do dự nhìn anh, trước đây là vậy nhưng bây giờ cô chẳng cần nữa rồi, cô chỉ cần anh là đủ những thứ đó thật chẳng có giá trị gì với lại số tài sản đó mất đi, ba cô sẽ sống ở đâu. Nhưng mà hai mẹ con Mộc Kỳ thế nào cũng lại cướp lấy Cố gia đến lúc đó sợ rằng ba mình cũng không có chỗ mà sống.
Anh thấy rõ sự băn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-em-that-quyen-ru/2471421/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.