“Rời cung trốn đi!” Nghe được bốn chữ này, Tây Môn Liệt Phong thật là bị làm cho tức đến gần chết, hắn thô bạo đem tất cả những đồ đã đóng gói trên giường vứt hết xuống mặt đất:” Nàng cho rằng hoàng cung này là cái gì? Là nơi nàng nói muốn đến thì đến, muốn đi thì đi sao? Mộ Cẩm Cẩm, cho dù vài ngày trước trẫm có nhất thời hồ đồ khiến nàng chịu oan uổng, nhưng thành ý mấy ngày nay của trẫm chẳng lẽ một chút nàng cũng không cảm nhận được hay sao?”
Không đếm xỉa tới hắn rống giận, Mộ Cẩm Cẩm cúi người xuống nhẹ nhàng nhặt đồ trên mặt đất lên, nàng thờ ơ, khiến hắn càng tức giận, giơ chân lên, đem đồ nằm ngổn ngang trên mặt đất dẫm thật mạnh dưới lòng bàn chân, Mộ Cẩm Cẩm không khỏi ngước đôi mắt to lên, hết sức tỉnh táo nhìn bộ dáng bốc đồng của hắn.
“Bỏ chân ra!”
“Trừ phi nàng từ bỏ ý nghĩ rời khỏi người trẫm!”
“Vậy còn ngươi ngay từ ban đầu có từng từ bỏ ý nghĩ muốn giết ta hay không? Tây Môn Liệt Phong, cho dù Mộ Cẩm Cẩm ta có ngu xuẩn, cũng sẽ không ngu xuẩn đến mức ở lại bên cạnh một nam nhân muốn đoạt đi tính mạng của ta…”
“Đấy chẳng qua là nhất thời tức giận, trẫm cho tới bây giờ cũng chưa có từng nghĩ muốn nàng chết.”
“Hừ! Nhất thời tức giận!” Mộ Cẩm Cẩm cười lạnh một tiếng:” Ngươi có thể có một lần nhất thời tức giận, cũng có thể có lần thứ hai, lần thứ ba nhất thời tức giận, ‘gần vua như gần hổ’, lời lẽ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-dieu-ngoa-cua-tram/1410982/chuong-98.html