Chương trước
Chương sau

“Không được!” Tây Môn Liệt Phong suy yếu ho khan vài tiếng:” Trẫm gần đây đang xử lý một số chính sự quan trọng, một ngày cũng không thể trễ nãi, Triệu thái y, có loại thuốc nào uống vào sẽ rất nhanh khỏi hay không…”
“Hoàng thượng, cách điều chế thuốc bắc từ trước đến giờ đều lấy trị liệu chậm làm trụ cột, người chính là bị nhiễm phong hàn, bệnh tình mặc dù không đủ để lấy mạng, nhưng nếu điều trị không tốt, hậu quả có thể vô cùng nghiêm trọng.”
“Trẫm không muốn nghe những thứ này!” Tây Môn Liệt Phong có chút thô bạo cắt đứt lời đối phương:” Bất kể các người dùng phương pháp gì, trẫm muốn trong thời gian nhanh nhất có thể chữa khỏi…”
Mộ Cẩm Cẩm gấp gần chết cầm khăn tơ lụa ngồi một bên không ngừng thấm mồ hôi lạnh trên trán cho hắn:” Đừng tùy hứng, bọn họ cũng là vì muốn suy nghĩ của thân thể của chàng…”
“Khụ khụ… Cẩm Nhi, trẫm không thể bởi vì nguyên nhân thân thể suy yếu mà làm trở ngại triều chính, những ngày gần đây, bên ngoài đang có tin đồn một nhóm người muốn thành lập một triều đình nhỏ, nếu như loại tin đồn này không được ngăn lại, chỉ sợ bọn họ một khi đã lớn mạnh, sẽ đối với triều đình bất lợi… Khụ khụ khụ…”
Kịch liệt ho khan làm chúng thái y không khỏi đổ thêm một tầng mồ hôi lạnh, Mộ Cẩm Cẩm mới vừa còn khẩn chương gần chết đột nhiên vỗ mạnh vào đầu một cái.
“Ta đột nhiên nhớ tới một chuyện.” Vừa nói, nàng vừa chạy nhanh ra ngoài tẩm cung, không lâu sau, nàng vừa hưng phần trùng trùng chạy trở lại đặt mông ngồi vào trước giường Tây Môn Liệt Phong, trong tay còn nắm một vật thể màu trắng người ngoài nhìn vào thấy có chút kỳ quái.
“Những thứ này là thuốc viên do sứ giả tây phương lần trước tới quốc gia chúng ta tặng, một người là An Đức Lỗ đại thúc nói cho ta biết, đây là dược liệu chữa cảm mạo mà đế quốc Frankish của họ mới nghiên chế ra, trải qua rất nhiều nghiệm chứng lâm sàng, chứng minh chỉ cần uống thuốc này sau ba ngày bênh tình so với khỏi hẳn không sai biệt lắm, ở thời đại này của các ngươi có thể không ai biết được viên thuốc này, nhưng ở thể kỷ hai mươi mốt của chúng ta, bệnh nhân sau khi ngã bệnh cũng sẽ uống loại thuốc tây này, vừa dễ dàng vừa nhanh khỏi…”
“Hoàng hậu, điều này trăm vạn lần không được a, hoàng thượng là long thể ngàn vàng, nếu như sau khi uống thứ đồ này vào, cựu thần sợ sẽ có hậu quả không tốt.”
“Yên tâm đi, những thứ thuốc tây này hiệu quả rất tốt, trước đó vài ngày ta có cảm giác mình bị đau đầu sau khi uống hai bữa thuốc, thân thể rất nhanh trở lại như bình thường…”
“Nhưng là…”
“Trẫm uống!” Tây Môn Liệt Phong nằm trên giường lấy khửu tay chống đỡ nửa thân trên của mình, hắn nhận lấy viên thuốc màu trắng trong tay Mộ Cẩm Cẩm, vừa muốn nhét vào trong miệng, Mộ Cẩm Cẩm liền vội vàng ngăn cản động tác của hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.