Chương trước
Chương sau

“Hoàng hậu…”
Chu Bách Xuyên vừa muốn phát hỏa, Mộ Cẩm Cẩm đột nhiên lại đem khuôn mặt nhỏ nhắn tiến tới trước mắt đối phương:” Chu đại nhân, có chuyện này bổn cung vẫn muốn tìm cơ hội cùng ngài tâm sự một chút, chính là chuyện tối ngày hôm qua, bổn cung cùng hoàng thượng bởi vì tâm huyết dâng trào mà cải trang ra cung vi hành, không cẩn thận ở trên nóc nhà người khác nghe trộm được một số chủ đề kỳ quái, mà nhà của người khác đó… Ta nghĩ Chu đại nhân không cần bổn cung phải nói rõ, đáy lòng đã đoán ra bảy tám phần đi.”
Một chút ám hiệu ngầm, làm cho Chu Bách Xuyên cùng với mấy vị trọng thần bên cạnh trán lấm tấm mồ hôi lạnh, Chu Bách Xuyên len lén nhìn Tây Môn Liệt Phong ngồi trên đại điện, đối phương thì đang giả bộ không để ý quan tâm.
“Chu đại nhân, mấy vị đại nhân, bổn cung vừa mới đi lên vị trí hoàng hậu này không lâu, cũng không hy vọng thấy hoàng thượng bởi vì vài vị quan tham mà đại khai sát giới, dĩ nhiên biết người thức thời là trang hào kiệt, Chu đại nhân…”
“Khởi tấu hoàng thượng, cựu thần biết vài năm nay đều nhận được sự yêu mến cùng nể trọng của hoàng thượng, lần này huyện Hầu sơn xảy ra chuyện làm chúng vi thần trái tim vô cùng đau xót day dứt, càng thêm đồng tình với những nạn dân đang gánh chịu tai ương, cho nên cựu thần muốn đem toàn bộ tài sản riêng của mình là hai trăm vạn lượng bạc trắng quyên góp cho dân chúng địa phương Hầu Sơn, mong hoàng thượng thành toàn.”
“Đúng vậy hoàng thượng, thần cũng nguyện quyên ra vạn lượng hoàng kim, ngàn khoảnh ruộng tốt…”
“Chúng vi thần nguyện vì quốc gia xã tắc suy nghĩ, thương yêu dân chúng khốn khổ, cho nên thần nghĩ mở kho lương thực, đem lương thực miễn phí phân phát cho dân chúng huyện Hầu Sơn…”
Mọi người ngươi một câu ta một lời, rối rít muốn ở trước mặt Tây Môn Liệt Phong lấy lòng tỏ vẻ trung thành.
Quỷ kế thành công, Mộ Cẩm Cẩm hướng Tây Môn Liệt Phong ngồi trên ngai vàng một cái liếc mắt đưa tình, cái tiểu nha đầu này quả nhiên ngoan độc, ngay cả chủ ý như vậy cũng nghĩ ra, cố gắng kìm nén cười to, hắn làm bộ uy nghiêm khẽ gật đầu.
“Nếu chúng ái khanh quan tâm với triều đình như vậy, trẫm liền cho các ngươi một cơ hội lập công.”
Nhìn lão già Chu Bách Xuyên kia, ngươi tham ô của trẫm một trăm hai mươi vạn, trẫm bây giờ sẽ làm cho ngươi nếm thử kết quả trả lại gấp đôi, xem trận trò chơi này, rốt cuộc người nào thua người nào!
-|- -|- -|-
“Tây Môn Tĩnh Phi, ngươi đứng lại đó cho ta!”
Mới bước ra khỏi điện Dưỡng Tâm không lâu Tây Môn Tĩnh Phi quay đầu lại, thấy một người mặc váy quần màu trắng toán loạn không có hình tượng từ nơi xa một đường chạy từ từ đến, định thần nhìn lại, hóa ra là Hoàng hậu mới nhậm chức không lâu của hoàng triều Dạ Sát Mộ Cẩm Cẩm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.