“Lòng tốt của Cẩm Nhi trẫm đều biết hết, không những vậy, trẫm còn đối với Cẩm Nhi đầy yêu thương cùng cao hứng, cho nên, vì biểu đạt lòng biết ơn của trẫm đối với Cẩm Nhi, trẫm quyết định cùng trở về đưa cho Cẩm Nhi một phần đại lễ, như thế nào?” “Người nào cần ngươi phái người đưa những thứ châu báu đồ trang sức kia tới a.” “Lúc này trẫm muốn đưa cho nàng không phải những thứ đồ vật tầm thường như thế.” “Thế đấy là cái gì?” “Tạm thời giữ bí mật!” Hắn lộ ra một nụ cười bí hiểm, sau đó dùng cằm chỉ chỉ giỏ đựng đồ ăn trên tay nàng,” Trước đi về tẩm cung trẫm chờ, đợi trẫm cùng mấy vị đại thần trong kia nói xong chuyện chính sự sẽ trở về cùng nàng hưởng dụng những mỹ vị này.” “Nhưng là người ta muốn biết ngươi rốt cuộc muốn đưa lễ vật gì cho ta.” Bị vẻ mặt cười tà của hắn khiến cho toàn thân Mộ Cẩm Cẩm run run, thấy có gì đó không đúng, thật sự tò mò cái tiểu tử kia lần này không biết sẽ đưa cho nàng thứ đồ ly kỳ cổ quái gì. “Cẩm Nhi…” Ánh mắt hắn giả bộ lạnh lùng uy nghiêm,” Không nghe lời trẫm có phải hay không?” “Được rồi được rồi.” Nàng mất hứng nắm giỏ đựng đồ ăn lên, “Không có đánh rắm mà làm cho người ta vẫn thấy thối, nhàm chán chết người.” (Ying: *giơ cờ trắng đầu hàng* chị! Em đang ăn mà T_T) “Mộ Cẩm Cẩm…” Nhìn hắn sắp phát hỏa, Mộ Cẩm Cẩm liền chân vắt lên cổ mà chạy ra xa khỏi tầm mắt của hắn, khi chạy đến chiếc cổng hình vòm, nàng còn suýt nữa thì té ngã giống như chó gặm cứt. Tây Môn Liệt Phong trong lòng căng thẳng, thấy nàng lảo đảo mấy cái, cuối cùng cũng bình an vô sự biến mất trong tầm mắt của hắn, hắn không nhịn được lắc đầu, vật nhỏ này thật khôi hài. Khi hắn xoay người, nụ cười nồng đậm đã lan ra khắp khuôn mặt tuấn tú của hắn. Hôm sau— Sáng sớm, Mộ Cẩm Cẩm còn đang trong tình trạng chăn ấm đệm êm, đã bị nha hoàn Thu Nguyệt mạnh mẽ từ trên giường lôi dạy, bởi vì thái giám báo lại, tất cả Tần phi trong hậu cung phải tới đại điện Huyền Vũ tấn kiến hoàng thượng, một đường ngáp dài, Mộ Cẩm Cẩm vặn eo bẻ cổ, trong mồm còn lẩm bẩm Tây Môn Liệt Phong đủ loại tàn nhẫn, vì dụ như tiểu tử chết tiệt không có lương tâm ngay cả dệt mộng đẹp cũng không cho nàng làm thật tốt, sáng sớm liền sai người xách nàng đến cái chỗ xung quanh nồng đậm mùi hương phấn của đám nữ nhân này. Mới vừa tới đại điện Huyền Vũ, đã thấy trên trăm phi tần trong hậu cung vô cùng cung kính xếp thành năm hàng dài đứng trên đại điện, cuối cùng Mộ Cẩm Cẩm cũng có thể tận mắt thấy được hiện trường ngày hôm nay, có thể tính là có nhãn phúc mới có thể thấy được cái gì là hồng phấn hậu cung, ba nghìn mỹ nhân, wow! Nhìn những cô gái với đôi mắt đẹp long lanh này thật đúng là chỉ nhìn thôi cũng thấy thèm, chỉ cần tùy tiện bắt một người cũng có thể trúng cử hoa hậu Hồng Kông a.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]