“Nguyệt quý phi… Nguyệt quý phi…”
Cái đầu trong ao chẫm rãi hướng về phía bọn họ, thanh âm khàn giọng giống như quỷ mị kêu ra.
“Nguyệt quý phi, ta chết rất thê thảm, đền mạng cho ta… Ngươi đền mạng cho ta…”
“A… Có quỷ! Có quỷ a!”
Khuôn mặt mới vừa còn bá đạo phách lối của Nguyệt quý phi phút chốc bị dọa cho xoay người bỏ chạy lấy người.
“Phanh!” Vấp chân một cái, nàng nặng nề té ngã trên mặt đất, cái trán trắng nõn bị đụng vào một tảng đá bén nhọn, máu tươi trong nháy mắt chảy ra khắp mặt cùng trên cổ.
“Trời ạ! Nguyệt quý phi…” Chúng phi tần bị làm cho sợ đến mức cổ họng nghẹn không phát ra được tiếng nào.
Còn cái đầu tròn tròn đen đen ở trong ao kia thì hết lần này tới lần khác hướng về phía bọn họ kêu ai oán.
“Đền mạng cho tôi… Đền mạng cho tôi…”
Hiện trường bao trùm một không khí kinh hoàng hoảng loạn, các phi tần thì bị doạn cho chạy chốn tứ phía, Tây Môn Liệt Phong đang ngồi trong kiệu đi qua liền nghe được thanh âm vô cùng huyên náo, khi hắn đi tới nơi đây, chỉ thấy Nguyệt quý phi khuôn mặt đầy máu đang kêu la khóc lóc, mà trong ao…
Trời ạ! Chỉ thấy một cái đầu đen thui, không nhìn rõ được khuôn mặt.
“Hoàng thượng…” Chúng phi tần sau khi nhìn thấy được Tây Môn Liệt Phong liền bị dọa cho sợ đến cuống quýt ngã quỵ ra đầy đất, còn Mộ Cẩm Cẩm đang ở trong nước kia vào lúc này đột nhiên đưa tay gạt bỏ hết tóc dài đen che mặt hất về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-dieu-ngoa-cua-tram/1410918/chuong-34.html