Chương trước
Chương sau
“Nếu không… cái gì?” Từ Cảnh nhìn thấy bộ dáng này của nàng lúc này, có chút buồn cười hỏi.
“Nếu không… ta sẽ giết ngươi” Lý Thiên Y hai mắt mơ hồ, hơi thở nóng hổi chạm vào trên mặt Từ Cảnh, thanh âm càng lúc càng mềm mại.
“Cái này…”
Từ Cảnh dở khóc dở cười, tiểu cô nương đúng là tiểu cô nương, động một chút là giết giết giết, thật sự là có chút ngây thơ.
Từ Cảnh không biết là Lý Thiên Y thực sự có năng lực giết được hắn, chưa nói nàng là tông sư, liền theo hiện tại mà nói, mười cái Từ Cảnh buộc lại một chỗ cũng không phải là đối thủ của nàng.
Hơn nữa Lý Thiên Y chỉ là khuôn mặt có chút hơi trẻ con, còn tại dáng người và tuổi tác so với trong miệng Từ Cảnh như tiểu cô nương là hoàn toàn khác nhau.
Lý Thiên Y giống như bùn nhão nằm trên người Từ Cảnh, mái tóc dài rối tung, mùi thơm trên người nàng bay vào mũi Từ Cảnh khiến hắn trong lòng ngứa ngáy không thôi.
“ Ngươi rốt cuộc muốn làm gì đây?” Từ Cảnh hai tay cũng không dám động nàng, hắn có chút không biết làm sao nói.
“Ta …ta cũng không biết, ta chính là cảm giác rất nóng, toàn thân trên dưới như có hàng ngàn con kiến đang bò trên người, ngươi, ngươi đừng đụng ta”. Lý Thiên Y hàm răng cắn chặt môi dưới, đầu nàng tựa trên ngực Từ Cảnh, đôi chân thon dài, trắng nõn mịn màng không ngừng vuốt ve trên người Từ Cảnh, bộ ngực cao vút, eo thon nhỏ tinh tế, vào thời khắc này toàn bộ người nàng quấn quanh hắn làm cho Từ Cảnh có một loại cảm giác miệng đắng lưỡi khô không nói lên lời.
“Ta không có đụng ngươi, là chính ngươi tự mình dựa tới a” Từ Cảnh dang ra hai tay, vẻ mặt bất đắc dĩ.
Lý Thiên Y cũng không biết vì sao mình lại biến thành dạng này, trong đầu nàng chỉ có một ý niệm là tìm một thứ gì đó để ôm, giống như làm vậy mới có thể khiến cho nàng hết cảm giác ngứa ngáy này.
Đôi mày liễu của nàng nhíu chặt, trong mắt nàng đã dày lên một tầng vụ khí, như ẩn như hiện khát vọng không rõ nhưng nàng cố hết sức khắc chế chính mình, bảo trì thanh tỉnh. Hai loại cảm xúc đan xen để cho nàng lần đầu thể hiện ra thần thái thẹn thùng trước mặt Từ Cảnh.
Chưa được vài phút, Lý Thiên Y tự tay chậm rãi kéo xuống một bên dây áo , đôi vai trắng như tuyết cùng xương quai xanh tinh xảo trong nháy mắt lộ ra một mảng lớn trước mặt Từ Cảnh.
“Nóng, ta nóng”. Lý Thiên Y đỏ mặt nói mơ hồ, biểu tình kinh diễm, giọng nói trở nên vũ mị động lòng người.
Lúc này Từ Cảnh đã thực sự hoảng sợ, hắn vội vàng kéo dây áo của nàng lên, nếu không phải Lý Thiên Y phát dục đến, dây áo bị bộ ngực đè ép thì lúc này có khi cảnh xuân đã lộ hết ra ngoài.
Loading...
“Ngươi… ngươi trước yên tĩnh một chút! Ta có biện pháp!” Từ Cảnh một tay lướt qua đôi chân thon dài căng mịn của Lý Thiên Y, hắn trực tiếp bế nàng lên, đưa nàng một lần nữa ngồi vào chỗ lái xe, hắn nuốt một ngụm nước miếng rồi quay sang nói:” Ngươi làm theo động tác của ta, sẽ lập tức không sao”.
Từ Cảnh đột nhiên nghĩ tới Tịch Triêu Thanh từng nói với hắn, sau khi dùng Bồi Nguyên Cao, nhất định phải sử dụng phối hợp với tâm pháp, hắn cũng mơ hồ cảm nhận ra Lý Thiên Y lúc này đã bị Bồi Nguyên Cao ảnh hưởng đến, không bằng sử dụng tâm pháp xem sao, nói không chừng nàng có thể chuyển biến tốt đẹp.
“Tốt.. ta làm theo động tác của ngươi” Lý Thiên Y thờ thẫn đáp.
“Ngươi đầu tiên ngồi xếp bằng giống như ta.” Từ Cảnh ở kế bên ghế lái xe ngồi xuống.
Lý Thiên Y học theo nhưng nàng không chút nào chú ý tỉ mỉ, tại lúc nàng nhấc chân, phong cảnh dưới váy lại lần nữa ẩn hiện.
Từ Cảnh mặt đỏ lên, vội vàng quay đầu đi, tiếp tục nói: ”Sau đó đem hai tay nắm lại, đặt ở hai bên lỗ tai”.
“ Ân!”
“Sau đó kéo dang hai tay, theo ta cùng nhau hát: “Mình bắt chước loài mèo kêu nha, kêu cùng nhau meo meo meo meo”.
……
Từ Cảnh mang theo Lý Thiên Y luyện mấy lần Cảnh Thịnh tâm pháp về sau, quả nhiên đã có biến hóa.
Lý Thiên Y trên mặt đỏ ửng đã dần dần rút đi, từng bước khôi phục bình thường, hai mắt nàng đã hoàn toàn thanh tỉnh, đã không còn bất luận gì khác thường.
May mắn vừa rồi Lý Thiên Y chỉ ăn một nửa viên Bồi Nguyên Cao, nếu nàng ăn cả một khối thì vô luận nàng có luyện tâm pháp hay không đều như nhau cả, cũng sẽ đem Từ Cảnh “giải quyết” luôn trong xe rồi…
Từ Cảnh vừa mất một lần “trưởng thành” cơ hội nhưng hết lần này tới lần khác chính mình còn không biết chút nào.
“Ngươi vừa rồi dạy ta cái gì? Ta hiện tại cảm giác… rất thoải mái a”. Lý Thiên Y toàn thân ung dung, thoải mái, nàng mạnh mẽ duỗi người một cái phảng phất như chưa hề có chuyện gì xảy ra vậy.
Từ Cảnh thở dài một hơi: ”Vừa rồi ta dạy ngươi luyện một bộ thể thao, tương tự với kiểu tập thể dục theo đài phát thanh mỗi sáng”.
“Thật không…” Lý Thiên Y có thâm ý nhìn Từ Cảnh liếc mắt cũng không có vạch trần.
Nhà nàng là quân nhân thế gia, nhiều thế hệ luyện võ cường thân, được tôn là tông sư võ học.
Ở điểm này nàng và Tịch Triêu Thanh không quá giống nhau, Tịch triêu Thanh là người tu đạo, Lý Thiên Y là người tập võ.
Ở trong võ học cảnh giới, chia ra làm thiển môn tông sư, ngoại kình tông sư, nội kình tông sư, cực kình tông sư, Lý Thiên Y tuy là nữ nhân nhưng lại là người có thiên phú võ học tương đối cao ở Lý gia, thậm chí nàng còn là người duy nhất đạt tới ngoại kình tông sư đỉnh phong nhưng từ ngoại kình tông sư trở đi về sau thì nàng vẫn chưa đột phá được dù đã thử nhiều cách khác nhau.
Hôm nay sau khi ăn xong Bồi Nguyên Cao, sau đó lại được Từ Cảnh dạy một bộ động tác, nàng kinh ngạc phát hiện chính mình cư nhiên đã bước một chân vào cánh cửa nội kình tông sư!
Theo Lý Thiên Y được biết về các khái niệm võ học, không có loại tâm pháp nào như Từ Cảnh vừa nói, cho nên nàng không hiểu Từ Cảnh vừa dạy nàng là cái gì. Nhưng có một điều nàng biết đó là thân thể của nàng đã có biến hóa nghiêng trời lệch đất, những động tác vừa rồi tuyệt đối không phải một bộ bài tập thể dục bình thường có thể làm ra được, trong lúc nhất thời ánh mắt của Lý Thiên Y nhìn về phía Từ Cảnh đã có chút biến hóa.
“Đại mộng chưa người sớm giác ngộ, sao có thể nhẹ niên thiếu… Vừa rồi ngươi dạy ta một câu cuối cùng, vừa có ý cảnh lại vừa có khí thế,có thể sử dụng một ca khúc bình thường đem biến đổi thành khí thế như vậy kết hợp với các động tác kia nhất định là một tài tử tài hoa hơn người đi? Ta thật muốn nhận thức hắn một chút!” Lý Thiên Y làm như vô tình liếc mắt Từ Cảnh một cái hỏi.
Từ Cảnh gật gật đầu, thành thật mà nói: " Ta ban đầu cũng cảm thấy bị kinh diễm như ngươi nhưng đây là người khác dạy cho ta, như ngươi muốn biết, chắc khó có cơ hội a”.
Lý Thiên Y nguyên bản trong lòng đối với Từ Cảnh ôm vài phần ảo tưởng, cho rằng hắn là người sáng tác ra, nhưng nghe ngữ điệu này của hắn, tất nhiên không quá có khả năng.
Cũng đúng, nếu hắn thật sự có tài hoa cùng bản lĩnh như vậy, có thể là một tên đi giao cơm hộp sao?
Dọc đường đi Lý Thiên Y cũng không cần phải nhiều lời nữa.
…..
Hơn hai giờ sáng, Từ Cảnh đang trên đường đi về ký túc xá thì phát hiện trước mắt toàn bộ con đường đã bị phong kín bởi mấy chiếc siêu xe.
Bốn chiếc Ferrari 488, 2 chiếc Lamborghini LP700, trực tiếp chặn cửa khu ký túc xá nữ. Từ Cảnh ở tại ký túc xá nam ngay bên cạnh cho nên không có biện pháp từ nơi này lái xe qua.
“Con mẹ nó ngươi có mắt hay không? Không được đi đường này, phía trước bọn ta cấm qua!”
Phía trước Từ Cảnh cũng có vài chiếc xe,chủ xe đại khái là đưa nữ sinh viên trở về, nhưng bọn hắn vừa đến trước con đường, đã bị hai gã thanh niên trẻ tuổi có phong cách khá kiêu ngạo cản lại.
Mấy tên chủ xe phía trước vừa thấy trận thế đối phương toàn loại xe sang trọng, biển xe màu thanh sắc, số xe thì toàn 6688 loại này, lập tức đi đường vòng li khai, một câu cũng không dám nhiều lời.
“Đây là phú nhị đại tại thượng kinh đến trường chúng ta học sao? Đã trễ thế này còn ngăn ở cửa ký túc xá nữ, thật là thiếu đạo đức quá! Đại học Nam Thành ta… chẳng lẽ có nữ sinh giá trị, đủ để các phú nhị đại có bối cảnh này theo đuổi?”
Từ Cảnh oán trách một tiếng, sau đó quay đầu đối với Lý Thiên Y nói: "Liền dừng ở chỗ này cho ta xuống xe, ta tự đi bộ trở về phòng ngủ”.
“Ở đâu ra lũ cẩu tử thượng kinh? Xe của lão nương cũng dám cản đường?”
Lý Thiên Y đôi mi thanh tú nhíu lại, trên mặt lộ ra một tia khinh thường, ở phía trước chiếc xe chắn đường, nàng trực tiếp dẫm hạ chân ga phóng xe đi qua.!
“Uy! Này! Ngươi định làm gì vậy?”
Tại vị trí cách hai thanh niên trẻ tuổi không đến mười phân, phía trước truyền đến tiếng kêu hoảng sợ không ngừng, nàng lại một chân thắng gấp xe lại.
“A! Con mẹ nó ngươi bị tâm thần à? Con đàn bà thối, đi buổi tối không có mắt à?” Nếu là đụng phải gia, gia mẹ nó liền lộng chết ngươi”. Hai thanh niên phía trước bị dọa sợ không nhẹ, chỉ vào Lý Thiên Y chửi ầm lên.
Từ Cảnh liếc mắt nhìn Lý Thiên Y khuyên giải nói:” Bình tĩnh! Phía trước chính là Ferrari với Lamborghini đó…Lại còn là biển số ở thượng kinh nữa, thôi bỏ đi”.
Từ Cảnh còn tưởng rằng Lý Thiên Y chỉ là không quen nhìn chính mình, cho nên nói chuyện có điểm tùy hứng, nhưng không nghĩ nàng đối với ai cũng đều như vậy, căn bản không bao giờ chịu thua thiệt.
“Ngươi nhận ra Ferrari với Lamborghini còn không nhận ra xe ta là xe gì sao?” Lý Thiên Y có chút buồn cười mà nhìn Từ Cảnh, người này thật sự là không có kiến thức, đáng đời chỉ là tên làm thuê, giao cơm hộp!
“Bentley a, có gì mà ta không biết chứ, nhưng nhìn qua vừa cũ vừa xấu, chắc là xe của gia gia ngươi đi?”
Từ Cảnh hoàn toàn chính xác đối với xe không có chút nghiên cứu gì, nhưng một chiếc xe vừa cũ vừa xấu như vậy, làm sao có thể so được với mấy chiếc xe kia.
Lý Thiên Y phụt cười một tiếng, nàng bấm còi liên hồi rồi dùng đèn pha xe chiếu thẳng tới hai gã thanh niên.
“Cái này là muốn đánh nhau rồi”. Từ Cảnh thở dài một hơi, Lý Thiên Y đây rõ ràng là muốn khiêu khích bọn người kia, theo hắn thấy ngay trước mặt mà chiếu thẳng đèn pha như vậy chẳng khác nào nhổ đờm vào mặt người khác, tính chất vũ nhục phải nói là cực mạnh đi.
Nhưng…..
Hai gã thanh niên nương theo ánh đèn xe vừa vụt sáng, duỗi đầu thấy được kiểu xe cùng biển số của Lý Thiên Y liền chấn kinh thất sắc, phẫn nộ trên mặt trong nháy mắt tan thành mây khói.
Sau khi nuối một ngụm nước bọt, hai người bọn họ xám xịt chạy lên xe, trực tiếp đem hai chiếc xe chắn trước mặt Lý Thiên Y nhanh chóng nhường đường.
“Đại tỷ, mời người qua”.
Từ Cảnh trợn mắt há hốc mồm.
Lý Thiên Y thong dong bình tĩnh lái xe đi qua, đối với Từ Cảnh nói: "Cha ta vừa rồi phát cho ta một tin tức, thân phận giao cơm hộp của ngươi đã được người xóa đi giúp, sợ Chu gia tra ra được ngươi, à phải rồi, ngươi hẳn là có bằng lái đi? Về sau chiếc xe vừa cũ vừa xấu này liền cho ngươi, nhớ kỹ xe này gọi là Bentley Arnage 728, không thua kém gì chiếc bạo long của ngươi, về sau ngươi chỉ cần lái chiếc xe này đậu lại ở ven đường, mặc kệ bị ai ngăn lại, kết quả cuối cùng đều giống như hai tiểu tử kia, hiểu chưa?”
Nhưng mà lúc này Từ Cảnh hoàn toàn không có tâm tư nghe Lý Thiên Y khoác lác, hắn ánh mắt thẳng tắp mà đặt ở phía trước, trầm giọng đối với Lý Thiên Y nói: "Ngươi mở cửa xe, dừng xe một chút!”
Lý Thiên Y tò mò mà nhìn hắn: "Ngươi làm sao vậy? Muốn làm gì sao?”
Cái tên xú đưa cơm hộp này thật là một dạng khó hiểu, làm nàng nhìn không thấu.
Từ Cảnh nhìn chiếc xe Lamborghini đằng trước đính hoa hồng hình trái tim, bên trên có ba chữ “Tịch Triêu Thanh”, hắn rốt cuộc minh bạch vì sao có mấy tên đại quyền quý thượng kinh tới tận nơi này ngăn cửa rồi.
“Ngươi đợi một chút, ta rất nhanh sẽ quay lại”
Từ Cảnh châm một điếu thuốc, kéo khóa chiếc áo khoác ngoài, mở cửa xe đi xuống.
---------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.