“‘Ba…..”
Từ Cảnh đem hộp gỗ mở ra, một mùi thuốc ngấm nhuần ruột gan liền nhanh chóng tràn ngập toàn bộ phòng khách, một viên Bồi nguyên cao nửa trong suốt màu đen, lặng lẽ nằm im trong hộp gỗ.
Từ Cảnh nhìn viên Bồi nguyên cao lẽ ra nên thuộc về hắn này, vẻ mặt hơi có chút không nỡ.
Đường thần y nhìn thấy vật ấy, đồng tử chợt co rút lại, kinh sợ vạn phần nói: “Đây…… Đây không lẽ là……”
Lý Sơn Kiện nhìn thoáng qua, nguyên bản đôi mắt già nua vô lực, đột nhiên trừng lớn! Đôi tay cố gắng nắm chặt vào trên sô pha, môi phát run, lắp bắp nói: “Bồi nguyên…… cao?!!!”
“Các ngươi cũng nhận biết thứ này sao?” Từ Cảnh quá đỗi ngạc nhiên, ánh mắt nghi ngờ mà nhìn bọn họ nói.
Nhìn thấy Đường thần y cùng Lý lão gia tử phản ứng khác lạ, bảo tiêu bảo mẫu trong biệt thự đều là không hiểu ra sao, Lý Chính Quốc cùng Lý Thiên Y cũng là mắt to trừng mắt nhỏ, vẻ mặt tò mò, lấy kinh nghiệm cuộc sống của bọn họ, tự nhiên chưa có cơ hội hiểu biết về Bồi nguyên cao.
Đường thần y khó khăn mà thở gấp gáp ra hai hơi, lau lau chính mình ngực, cố gắng tự giữ bình tĩnh mà nói: “Đây…… Đây chính là Bồi nguyên cao sao? Lão hủ làm nghề y nhiều năm, cũng là nhận biết được mấy thứ đồ vật, thì ra tiểu hữu nắm giữ Bồi nguyên cao trong tay, khó trách không có sợ hãi như vậy.”
Bồi nguyên cao? Là cái gì? Có thể cứu ca ca sao?” Lý Thiên Y nghiêng đầu đối phụ thân nàng hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-cua-ta-tu-tien-tro-ve/177187/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.