“Buông ra!” Từ Cảnh lạnh lùng phun ra hai chữ, mắt lóe hàn quang, khí tức kinh người! Trong nháy mắt liền khiến Trần Mộc Mộc cảm thấy sợ hãi, lập tức buông lỏng tay ra.
Bước chân của Từ Cảnh không chút nào chậm lại, hai tay đút trong túi quần, vẫn từng bước đi về phía trước, bóng lưng lộ ra một cỗ tự tin kiên ổn như núi!
Tịch Triêu Thanh cũng nhanh chân sải bước về phía trước, thoát ly khỏi đám người này, theo sát sau lưng Từ Cảnh, cùng hắn biến mất trong rừng cây đang được bao phủ bởi một tầng sương bạc.
"Từ huynh đệ! Tịch cô nương!"
Trên mặt Trần Châu lộ ra thần sắc lo lắng, đứng ngồi không yên không biết phải làm sao.
"Hảo ngôn cũng khó mà khuyên giải tên quỷ đáng chết kia, sư huynh, nếu bọn hắn đã muốn chết thì kệ bọn hắn đi! Không liên quan gì đến chúng ta." Trần Mộc Mộc nói.
Trần Châu sau khi do dự một hồi, cuối cùng giống như làm ra quyết định, cắn răng nói: "Không được! Từ Cảnh tiểu huynh đệ đã là một thành viên trong đội của chúng ta, ta nhất định phải có trách nhiệm với hắn! Thân là người tu đạo, tâm há có thể không khoan dung độ lượng từ bi? Mọi người đợi tại đây, đừng nhúc nhích, ta đi giúp Từ Cảnh huynh đệ bắt lấy Huyết Nha! "
Nói xong, Trần Châu cũng nhanh chân hướng về phía trước, dùng tay gạt ra những bụi cỏ lá cây lạnh như băng, xuyên qua con đường lầy lội mà đuổi theo.
"Mộc Mộc tỷ, bây giờ phải làm sao?! Trần sư huynh đuổi theo một ngoại nhân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-cua-ta-tu-tien-tro-ve/1593116/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.