Thái hậu và nữ tử kia vừa bước xuống tới chỗ Cầm Thanh Tuyết đang đứng thì nữ tử kia lập tức nhìn về phía nàng rồi cất giọng lanh lảnh về phía Phong Mặc Vân:
- Mặc Vân ca, đây là người mà huynh vẫn hay nhắc tới với ta sao? Cũng có chút tài nghệ nhỉ nhưng khuôn mặt cũng bình thường cũng gọi là có chút sáng súa.
Phong Mặc Vân ho nhẹ rồi nhìn về phía Phong Tiểu Yến nói :
- Tiểu Yến, ở đây là hoàng cung muội cư sử có phép tắc một chút đi.
Ngay sau đó hắn quay về phía Cầm Thanh Tuyết rồi cười gượng gạo nói :
- Cầm Tiểu thư đừng để bụng nha đầu này. Muội ấy là Phong Tiểu Yến là muội muội của ta. Sớm đã được phụ mẫu ta nương chiều thành hư mất rồi.
Cầm Thanh Tuyết nhẹ lắc đầu, hóa ra là muội muội của Phong Mặc Vân, nhưng hình như có điểm rất khác biệt nhau.
Thái hậu cũng cười nhẹ đưa tay xoa đầu Phong Tiểu Yến rồi nói về phía Cầm Thanh Tuyết :
- Đứa nhỏ này cũng còn nhỏ, hơn nữa nó là được chiều quá nên vậy, ngươi cũng đừng để bụng nó.
Cầm Thanh Tuyết cúi đầu đáp :
- Dân nữ không có để ý, Phong tiểu thư cũng đúng là rất xinh đẹp làm tiểu nữ còn có chút ghen tỵ
Phong Tiểu Yến cười cười lại nắm lấy cánh tay thái hậu hỏi :
Hoàng nãi nãi, vừa rồi người có đôi mắt màu đỏ đó là tam vương gia sao? Hắn thật sự nhìn lôi cuốn và điểm trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-sung-the/3645536/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.