Cầm Thanh Tuyết sau khi trở về thừa tướng phủ liền cho A Ý thông báo với Cầm thừa tướng và nhị phu nhân một tiếng. Nàng cũng nhanh chóng tắm rửa và thay một bộ y phục khác.
Sau đó nàng lấy thêm bộ dao găm nhỏ, một bộ kim châm, mấy lọ đan dược cần thiết và một bộ kim khâu loại nhỏ cho vào thùng gỗ nhỏ.
Cầm Thanh Tuyết vốn không muốn đưa theo A Ý vì sợ bất tiện trong cung và cũng sợ liên lụy tới A Ý. Hơn nữa bệnh của công chúa nàng cũng chưa nắm rõ phần thắng được. Nàng liền trầm giọng nói với A Ý :
- A Y, lần này ta vào cung ít nhất cũng phải mất nửa tháng. Em cứ ở lại trong phủ đi, em thay ta rèn luyện thêm cho Cầm Phượng An chút võ, hơn nữa bệnh tình của công chúa cũng rất nguy hiểm, ta sợ em theo ta nhất định sẽ bị liên lụy.
A Ý liền quỳ gối xuống trước mặt Cầm Thanh Tuyết rồi nói :
- Tiểu thư, em là nha hoàn của người, em không sợ gặp liên lụy hay gặp nguy hiểm.Người đi đâu cho em theo nữa có được không? Hơn nữa em cũng biết y thuật em cũng có thể giúp tiểu thư những việc vặt.
Cầm Thanh Tuyết vừa định lắc đầu từ chối thì A Ý đã nhanh chóng dập mạnh đầu xuống đất rồi nói :
- Tiểu thư, người nói luôn coi em là tỷ muội mà. Người có mệnh hệ gì bảo em làm sao sống tốt được.
Cầm Thanh Tuyết liền thở dài gật đầu, nàng đưa tay đỡ A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-sung-the/3645061/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.