Bên này Đông Phương Lãnh từ khi xuống đáy vực cũng không ngừng đi tìm kiếm nàng . Sau một đêm dài vừa lục tung mọi thứ vừa giết cả nghìn con mãnh thú, vậy mà một chút tung tích của nàng cũng không thấy. Nàng lần nữa như bốc hơi khỏi nơi này, không một chút manh mối.
Trời càng về đêm càng khiến Đông Phương Lãnh hắn lo lắng xương muối càng ngày càng dày đặc, bản thân hắn chỉ cần nghĩ nàng gặp thương tổn liền không nhịn được mà thổ huyết thêm mấy lần, cả thân thể như bị động mạch trên người làm cho suy kiệt. Nhưng nàng sống chết còn chưa rõ bảo hắn làm sao có thể thở nhẹ mà nghỉ ngơi .
Thuộc hạ của hắn cũng giết gần như hết các động vật dưới này, cũng chặt đi không ít cây và đập vỡ rất nhiều đất đá ở dưới đây .
Sau cả đêm lục tìm, trời cũng đã có dấu hiệu dần dần sáng lên, đoàn người của Đông Phương Lãnh chưa được vương gia cho phép nên ai cũng không dám ngưng tay lại.
Phong Mặc Vân sau cả đêm dùng sức cố gắng tìm và gọi Cầm Thanh Tuyết, cuối cùng sáng nay thì đã ngất đi bất tỉnh, được người của hắn dìu trở lên phía trên đỉnh núi trở về kinh thành.
Nhìn trời cũng đã hửng sáng, thấy huynh đệ thân thiết lại ngất đi vì kiệt sức, Hứa Trạch lại cái chút thở dài.Hắn lại có chút nể phục hai nam nhân trước mặt này, chỉ vì một nữ tử mà không tiếc dùng toàn bộ nhân lực để tìm kiếm. Hơn nữa trên người ai cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-sung-the/3630654/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.