Thanh Tuyết dần dần mở mắt bên má vẫn còn bàn tay lạnh lạnh của Đông Phương Lãnh. Nàng bị thất thần bởi khuôn mặt không lộ ra chút nào khuyết điểm của hắn, bàn tay nàng cũng không tự chủ đưa lên vuốt nhẹ từ mi tâm hắn.
Sau đó lại đưa nhẹ xuống mũi, trượt nhẹ qua môi. Điểm tiếp theo là yết hầu đầy nam tính của hắn, điểm cuối cùng dừng lại chính là xương quai xanh.
Cầm Thanh Tuyết trên môi từ lúc nào đã là nụ cười mãn nguyện.
Bỗng nhiên bàn tay lại được nắm chặt bằng bàn tay lành lạnh của Đông Phương Lãnh, hai bàn tay cũng theo chiều hướng đưa lên trên má hắn áp lại .
Đông Phương Lãnh mở mắt, nhìn nàng đầy ôn nhu, hắn cất giọng đầy ấm áp:
- Tỉnh rồi sao?
Cầm Thanh Tuyết gật gật đầu, bụng nàng lại bắt đầu thấy chút cồn cào, bụng dưới có chút đau, nàng không biết mình đã nhịn ăn bao lâu rồi mà lại bụng sôi thành tiếng lớn như vậy.
Đông Phương Lãnh cười nhẹ xoa đầu nàng, giọng nói thập phần ôn nhu:
- Đói rồi sao?
Cầm Thanh Tuyết lần nữa gật đầu đáp lại Đông Phương Lãnh.
Hắn vuốt nhẹ má nàng rồi nói:
- Nàng dậy đi, bồn vương cùng nàng dùng bữa .
Ngay sau đó hẳn lạnh lùng nói ra phía ngoài cửa.
- Ngôn quản gia mau chuẩn bị ngự thiện, bổn vương và nàng sẽ ăn ở đây .
Bên ngoài nhanh chóng đáp lại, tiếp theo là có tiếng chân dồn dập đi rời đi .
- Ân.
Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-sung-the/3625101/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.