Nghe giọng nói quen quen ở phía sau Cầm Thanh Tuyết liền quay lại nhìn về hướng người đang bước tới, ánh mắt vừa ngạc nhiên vừa trầm lặng nhìn về phía Đông Phương Lãnh.Nàng liền cau mày hỏi :
- Vương gia, sao ngài lại tới đây rồi?
Đông Phương Lãnh bước về chỗ Cầm Thanh Tuyết đang đứng, trong mắt hắn chứa đầy ưu thương nhìn nàng. Lại thấy mi tâm nàng cau lại hắn liền ôn nhu đưa tay lên nâng nhẹ khuôn mặt của nàng ngón tay liền đưa lên vuốt nhẹ mi tâm cho nàng.
Giọng nói của Đông Phương Lãnh cũng nhu hòa hơn khi nói với Cầm Thanh Tuyết:
- Sao vậy? Chẳng nhẽ bổn vương không thể ở đây?
Cẩm Thanh Tuyết chưa kịp trả lời thì nhị hoàng tử đã hướng Đông Phương Lãnh hỏi :
- Tam đệ, đệ tỉnh khi nào? Vết thương ở lưng còn chưa tốt, phụ hoàng cũng rất lo lắng cho đệ.
Đông Phương Lãnh hừ lạnh với Đông Phương Nguyên, hắn buông tay trên mặt Cầm Thanh Tuyết xuống, sau đó lại đưa tay nắm lấy bàn tay nàng .
Đông Phương Lãnh chính là nắm tay nàng rất từ tốn và khoa trương trước mặt hai nam nhân đối diện, tựa như hắn muốn đánh dấu chủ quyền rằng nàng đã là của hắn.
Đông Phương Lãnh quay sang nhìn Đông Phương Nguyên lạnh lùng, hắn cất lời giọng nói còn có phần băng lãnh :
- Đa tạ nhị hoàng huynh quan tâm, vết thương của bản vương đương nhiên có đại phu của bổn vương lo rồi.
Cầm Thanh Tuyết sợ Đông Phương Lãnh lại lỡ miệng nói ra chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-sung-the/3625088/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.