Thời gian nhanh chóng trôi qua, thoáng cái đã tới ngày thứ một trăm sau khi Đại Minh Sư mất.
Hôm nay như thường ngày Cầm Thanh Tuyết nấu một mâm cơm đơn giản, nhưng trong mâm cơm hôm nay còn có một bình rượu nhỏ bên cạnh.
Sau khi rót đầy rượu vào ba chén nhỏ trên mâm, Cầm Thanh Tuyết liền quỳ xuống trước nấm mồ của sư phụ rồi nhè nhẹ nói :
- Sư phụ, hôm nay là tròn một trăm ngày người rời đi. Cũng chính là ngày cuối cùng trong 5 năm con ở U Sơn Cốc với người. Hôm nay Thanh Tuyết đặc biệt nấu món rau tiến vua và xào ngọn rau bồ công anh mà người vẫn thích ăn. Con kính người ba chén rượu, chén đầu tiên con xin cảm tạ người đã cứu mạng con khỏi bờ vực sinh tử vào 5 năm trước.
Sau đó Cầm Thanh Tuyết cầm lên chén rượu nhỏ đầu tiên dập đầu một lậy rồi đổ nhẹ xuống đất trước ngôi mộ của Đại Minh Sư.
Nàng tiếp tục cầm chén thứ hai rồi cất giọng trầm lắng nói :
- Chén thứ hai con xin cảm tạ công người dậy bảo và yêu thương con trong thời gian 5 năm qua.
Cầm Thanh Tuyết lần thứ hai đổ cả chén rượu xuống trước ngôi mộ của Sư phụ.Song nàng cất lời, giọng nói có chút lưu luyến có chút bất đắc dĩ:
- Chén cuối cùng con mời hai người,cũng như lời chia tay của con đến hai người. Con xin phép sư phụ và sư cô ngày mai sẽ trở về kinh thành nơi mà con đã sinh ra, có những chuyện trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-sung-the/3620126/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.