Cầm Thanh Tuyết bị ánh nắng chói chang bên ngoài chiếu vào làm tỉnh dậy, nhìn quanh thì cả cơ thể vẫn đang còn nằm dưới nền đất lạnh.
Nhìn quanh quẩn một hồi Cầm Thanh Tuyết mới ngồi dậy, nhìn trên bàn liền phát hiện quấn bí tịch vẫn nằm yên trên đó, miếng ngọc bội Huyết Ngọc cũng nằm yên bên cạnh, chỉ có điều cả hai không còn phát ra ánh sáng như đêm qua nữa.
Cầm Thanh Tuyết đứng lên, đưa tay ra cầm cuốn bí tịch lên rồi mở lại từng trang bên trong, tất cả lại trở lại trắng tinh như không hề có chữ cổ và dấu ấn hoa bỉ ngạn xuất hiện bên trong . Nếu không phải trên thành hộp gấm đỏ đựng ngọc bội đang nằm bên cạnh còn vương chút máu còn xót lại tối qua thì Cầm Thanh Tuyết chắc lần nữa lại nghĩ do mình nằm mộng .
Trong đầu lần nữa nhớ ra đoạn kí ức hiện lên sau khi xem hết cuốn bí tịch, Cầm Thanh Tuyết mơ màng suy luận, nếu quả thật như thiên hạ đồn đại cộng thêm cảm nhận do chính mình nhìn thấy trong thần thức . Vậy chẳng phải tam vương gia chính là Minh Vương hiện tái sinh, còn người mà được nhập tinh phách của thánh nữ chính là mình hay sao.
Cầm Thanh Tuyết bất giác sợ hãi, ánh mắt thất thần cả thân người cũng ngồi luôn xuống ghế.
Trong đầu chợt nghĩ đến khuôn mặt và đôi mắt đỏ tươi của tam vương gia nhìn mình khi gặp ở ngọn núi phía ngoại thành . Bảo sao khi ấy nàng lại có cảm giác sợ hãi và muốn bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-sung-the/3615168/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.