Sau khi bồi bổ cùng trị thương tốt, thân thể cũng đã hồi phục đến tám phần, lần nữa Đại Minh Sư lại muốn rời khỏi U Sơn Cốc.
Cầm Thanh Tuyết không nhịn đau lòng mỗi khi sư phụ trở về mà trên người đều thương tổn nặng, nên lần này nàng quyết định phải hỏi bằng được nguyên do vì sao sư phụ lại rời đi.
Còn nếu sư phụ không trả lời vậy thì nàng cũng đành lén lút theo chân sư phụ ra ngoài. Sư phụ có gì bất chắc nàng nhất định sẽ ra tay tương trợ.
Đại Minh Sư thấy nha đầu này lo lắng cho mình trong lòng cũng rất vui, nhưng chuyện sắp tới ông sẽ gặp rất nguy hiểm. Ông không muốn nó phải nhúng tay vào trước khi hoàn thành khế ước năm năm, ông cũng không muốn người kia biết được tung tích của nó.
Đại Minh Sư cũng không giấu chuyện ông rời đi chỉ là sẽ nói cách khác cho nha đầu này hiểu, ông nhàn nhã ngồi uống trà rồi nói với Cầm Thanh Tuyết:
- Vi sư lần này rời đi để tìm nhị đệ. Con chắc sẽ không còn nhớ ra cách đây hơn bốn năm vào ngày mà ta đưa con xuống U Sơn Cốc này. Chính đệ ấy là người đánh lạc hướng và chịu trận thế của các bang phái trên giang hồ để chúng ta an toàn rời đi. Bây giờ đệ ấy đang ở trong tay tam đệ của ta, lần này chúng ta ba người sẽ nói rõ ràng mọi ân oán. Con là người ngoài cuộc cũng không thích hợp để nghe chuyện trong quá khứ của tông môn chúng ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-sung-the/3608528/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.