Đông Phương Lãnh đứng ngoài dù muốn hay không cũng không thể vào bên trong, hơn nữa cũng vì hắn mà Cầm Thanh Tuyết lần nữa phát tác độc.
Đông Phương Lãnh thở ra thôi cũng thấy rất khó chịu, chỉ còn hai ngày nữa hắn ở kinh thành. Vậy mà một chút hắn cũng không thấy yên tâm về nàng, độc còn chưa giải được, nàng cũng chưa thể tỉnh lại. Càng nghĩ lại càng khiến Đông Phương Lãnh bất an.
Đông Phương Lãnh đứng chết chân ở ngoài không biết bao lâu cho tới tận khi ngũ hoàng tử gấp gáp chạy vào vào nói thầm vào tai hắn việc gì đó. Hắn mới âm trầm rời đi.
Ánh Nhất và A Huê cũng theo lệnh của Vũ Đại Sư mà đi theo chủ tử của mình rời đi.
Bên ngoài chỉ còn Cầm thừa tướng ngồi đó, ông bí mật phân phó hạ nhân, để từng người tới từng nơi cần canh gác .
Được một lúc thì lão quản gia gấp gáp chạy vào, vừa thở vừa cúi đầu nói với Cầm thừa tướng:
- Lão gia, nhị hoàng tử và Hứa thiếu gia bên nhà Hứa đại nhân vừa tới phủ. Hai người cùng nhau tới tìm tứ tiểu thư, tiểu nhân đã mời hai vị ấy tới chính phòng. Nhị hoàng tử nói muốn gặp tứ tiểu thư xin lỗi vì chuyện hôm qua, còn Hứa thiếu gia nói muốn tới hỏi thăm tình hình sức khỏe và nói lời tạm biệt với tứ tiểu thư.
Cầm Phượng Ngọc nhẹ gật đầu sau đó quay lại căn rặn mấy hạ nhân căn gác nghiêm ngặt bốn phía xung quanh, chưa có lệnh của ông ai cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-sung-the/3586620/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.