Cầm Thanh Tuyết bữa sáng ăn có mấy miếng điểm tâm của tam vương gia nên bữa trưa này ăn hơi nhiều. Bụng nàng có chút khó chịu liền cười gượng nói với nhị phu nhân:
- Di nương bụng con có chút khó chịu, người trở về xương phòng trước đi lát con đi dạo một vòng liền trở về .
Trầm Kim Anh nhìn Cầm Thanh Tuyết lo lắng hỏi :
- Hay ta đi cùng con, chứ đường xá trong cung con cũng đâu có rành. Lỡ không may lại đi lạc tới cung cấm, vạn nhất không may mà có mạo phạm ai thì ta biết phải làm sao?
Cầm Thanh Tuyết nhìn khuôn mặt mệt mỏi có đôi chút hơi nhợt nhạt của nhị phu nhân liền cười nhẹ an ủi:
- Nương con chỉ đi quanh đây một chút thôi không có đi xa đâu, người trở về phòng nghỉ ngơi sớm chút buổi chiều vẫn còn tham gia thưởng hoa.
Trầm Kim Anh mặc dù trong người có chút hơi mệt nhưng bà lo cho Cầm Thanh Tuyết sợ lại như lúc sáng nàng đi lạc vào cung cấm của Phù Dung quý phi. Cũng may là không có chuyện gì sảy ra bằng không bà sẽ buồn lòng
เล็ท.
Trầm Kim Anh liền nghiêm mặt nói với Cầm Thanh Tuyết:
- Không được. Một là ta đi cùng con, còn hai là cả hai chúng ta cùng về xương phòng nghỉ ngơi. Chứ con đi một mình ta thật sự không có yên tâm.
Cầm Thanh Tuyết nắm lấy cánh tay của nhị phu nhân rồi rụi rụi vào làm nũng :
- Nương con thật sự không sao mà, hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-sung-the/3586608/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.