Nghe được hai chữ đầy uy hiếp ở phía sau vang lên, cô gái nhỏ bé kia dường như vô cùng sợ hãi, nước mắt bắt đầu dâng tràn nơi khóe mi, bày ra bộ mặt vừa tội nghiệp vừa ủy khuất nhìn chủ nhân của tiếng gọi đó. Nhất là khi cô gái đó nhìn thấy một loạt binh khí trong tay bọn họ lóe sáng lên thì khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của nàng liền cứng ngắc, sợ tới mức mặt mày trắng bệch.
Hai tay càng không ngừng nắm chặt lấy mép váy được dệt hoa sen kéo dài nơi cuối tà. Hai chân đứng thẳng giữ nguyên tư thế không chút nhúc nhích.
“Trông cô nương hình như có chút quen mắt!”
Hình như đã có gặp cô gái này ở nơi nào đó, chẳng lẽ là bà con họ hàng xa thân thích a? Ôm lấy cái ý niệm đó trong đầu, người đàn ông đó liền chậm rãi nhấc chân đi lại gần về phía Mạch Trục Vân.
Có đánh chết hết thì hắn cũng không thể tưởng tượng ra được, cô gái trước mắt hắn không ai xa lạ mà đó chính là số tiền thưởng khổng lồ mà hắn đang mỏi mắt chờ để được nhận tận tay, Mạch Trục Vân!
Trên giang hồ, ai ai không biết, thần trộm Mạch Trục Vân là nam, là đàn ông, nhưng lại có thể miễn cưỡng bất đắc dĩ đứng ngang hàng cùng với tam đại công tử nổi danh “Tà công tử”!
Nếu như đã được người đời xưng tụng là công tử thì làm sao có thể là con gái được chưa?
Nghe được tiếng bước chân càng lúc càng gần về phía mình, Mạch Trục Vân trong lòng không khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-sung-tac-phi/183693/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.