Mộ Tuyết thấy thế, lập tức chạy đi:"Vương phi, ta về nghỉ ngơi trước đây...."
Mạch Trục Vân làm vẻ mặt ân cần, tiến lên vuốt vuốt áo choàng cho hắn:"Phong, chàng đã về rồi!"
Ẩn ý bên trong là, chàng có thể về trễ hơn một chút cũng không sao!
"Ân!" Là hắn cố tình trở về sớm, mấy ngày qua, mỗi lần hắn về trễ, nàng lại luôn nhân cơ hội hắn không có ở quý phủ, chuồn ra ngoài, rong chơi đến tận sáng mới về, hại hắn bao đêm ngủ không ngon giấc.
Hai tay giơ ra bế nàng vào lòng mình, đi thẳng đến phòng tắm.
"Phong, giờ còn sớm, ta chưa có buồn ngủ."
"Ta biết, chúng ta không ngủ!" Nên có thể làm chút chuyện khác.
Cho nên, cả một buổi tối ngày đó, Mạch Trục Vân đều không ngủ được, đợi mãi đến khi Sở Tùy Phong vào triều sớm, nàng mới thả lỏng người, ngủ thẳng giấc đến tối muộn, khi hắn trở về, mới tỉnh lại.
Đối với chuyện này, Sở Tùy Phong vô cùng hài lòng, phải biết rằng, mỗi khi hắn đọc tấu chương được trình lên, chín trên mười tấu đều tố cáo án về thần trộm Mạch Trục Vân, bách quan thỉnh cầu, tìm kiếm nhân tài tróc nã đạo tặc...còn hắn luôn tìm cách thờ ơ, xem như không có chuyện gì.
"Vân nhi, có phải vì ta không dành thời gian cho nàng không?" Hắn nhẹ vỗ về mặt nàng, động tác mềm nhẹ tựa lông chim lướt qua gò má nàng khiến nàng không khỏi run lên.
"Ơ, không hề!" Thật ra, điều đó cũng không có gì là không tốt, giống tối hôm qua, hắn điên cuồng hành hạ nàng cả đêm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-sung-tac-phi/1511316/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.