Thánh đức điện.
“Phong vương đến!”
Ở cửa đại điện, tên tiểu thái giám mặc một thân áo màu xanh lam cung kính nói.
Âm thanh đầy nịnh nọt truyền đến vang lên cả đại đường, khiến cho người nào đó ngồi trên long kỷ cùng với vài vị ngồi xung quanh khẽ ngẩng đầu.
Khóe miệng Sở Lâm Uyên mang ý cười, rũ mắt xuống nhìn ngoài cửa đại điện, đồng thời cũng lên tiếng nói với Ca Thư Nhược Ly:“Thái tử yên tâm, đám cưới lần này, Phượng Ảnh quốc và Nam Ninh quốc nhất định sẽ chung sống hoà bình.”
Sở Tùy Phong đúng lúc vừa bước chân vào đại điện chợt nghe được một câu này, bước chân lập tức khựng lại, nhưng chỉ trong chốc lát khôi phục lại dáng vẻ bình tĩnh thong dong trước kia, giống như không có chuyện gì xảy ra.
Ca Thư Nhược Ly cũng đồng thời quay đầu, trùng hợp nhìn thấy hành động kỳ lạ của Sở Tùy Phong, môi hắn cong lên ý cười nhạt. Hắn đứng dậy, chắp hai tay đặt trước ngực, dựa theo lễ nghi cao nhất ở Phượng Ảnh quốc mà hành lễ về phía Sở Lâm Uyên tạ lễ:“Đa tạ hoàng thượng đã thành toàn!”
Sở Tùy Phong lững thững đi vào, đợi đến khi Ca Thư Nhược Ly hành lễ xong mới lành lùng thản nhiên buông một câu:“Tham kiến hoàng thượng!”
“Miễn lễ, ngồi đi!” Thấy đệ đệ mình khoác một thân áo choàng màu trắng thuần khiết, Sở Lâm Uyên có chút nhíu mi, nhưng vẫn không nói gì, sai người ban ngồi.
Sở Tùy Phong đi qua ngồi đối diện Ca Thư Nhược Ly.
Đôi mắt âm trầm che giấu một vẻ sâu xa khiến người ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-sung-tac-phi/1511285/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.