Ở Dịch quán, ám vệ Ca Thư Nhược Ly phái đi thu thập tin tức đã trở về hồi báo.
Nhìn sắc mặt vẫn tái nhợt như cũ của Ca Thư Hàm Tuyết, hắn khẽ thở dài một hơi, phân phó nha hoàn chăm nom thật tốt cho nàng rồi sau đó mang theo vài tên hộ vệ, đi thẳng đến địa điểm theo như tình báo cung cấp -- Triều Nguyệt lâu
Ánh chiều tà lẳng lặng bao phủ toàn bộ Nam Ninh quốc, từ phía cửa sổ lầu hai Triều Nguyệt lâu, hai bóng người lớn nhỏ kéo dài ẩn hiện.
Triều nguyệt lâu là quán rượu có góc nhìn từ trong ra ngoài ấn tượng và đẹp nhất Nam Ninh quốc, cũng chính là một trong số ít gia tài của Nam Truy Nguyệt.
Ánh chiều nhuộm vàng cả mặt sông như chiếc gương đồng của những cô nàng thơ hay ngắm mình trong đó. Nhưng sự tĩnh lặng bình yên này nào kéo dài được lâu, cuộc vui nào cũng tàn, tĩnh rồi cũng sẽ động, bầu không khí tốt đáng để hưởng thụ luôn luôn bị những kiểu người biến thái quấy rối làm mất hứng.
Lầu hai, khách đi lên càng lúc càng đông. Nhưng đại đa số là đến ăn nhậu, không phải đến để thưởng thức cảnh đẹp.
Không ít người cầm đao kiếm, yên tĩnh ngồi một bên mắt không hề chớp nhìn chằm chằm hai kẻ một thân y phục xanh và trắng nâng chén uống rượu với nhau. Bọn họ không khỏi thắc mắc tự vấn trong lòng: Hai tên này, uống nhiều như vậy, lẽ ra phải say từ sớm rồi chứ!
Mạch Trục Vân nghiêng đầu nhìn một đám người giang hồ sơ sơ gần trăm tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-sung-tac-phi/1511280/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.