"Hai người uống đủ rồi" cả hai lên tiếng sao đó kéo nam nhân của nhà mình lại. Hai cái người này uống mỗi lần một bình vậy mà uống suốt mấy canh giờ rồi. Nhìn vỏ rượu chất ngổn ngang dưới đất cả hai thở dài. Đúng thật không hổ danh chiến thần mà, uống rượu cũng với số lượng khủng đến vậy.
"Nàng đừng ồn! để ta uống với vương gia! ngài ấy còn phải thỉnh giáo ta nữa mà" An nguyên soái một tay ôm chặt An phu nhân không để cho bà cướp rượu của mình.
"Ta không uống nữa! bảo bối cũng không được giận" Long Quân Thương nghe Lãnh Băng Châu cao giọng thì ngoan ngoãn buông bình rượu trên tay xuống. Y kéo tay của nàng lên hôn một cái rồi dùng giọng nói dỗ dành nói với Lãnh Băng Châu.
"Đúng là thê nô mà" An nguyên soái thở dài nhìn Long Quân Thương. Sau đó nghĩ đến gì đó lại đập bàn lớn tiếng
" Uổng công năm đó ta còn chỉ ngài dùng tình dược để viên phòng! bây giờ lại không có chút tiền đồ! thất bại! quá thất bại" ông nói xong còn lắc đầu mấy cái
"Chàng mau câm miệng" An phu nhân không nghe được nữa lần này liền quát lớn
"mau đi vào ngủ" bà nói xong lôi An nguyên soái đang say ngã trái ngã phải đi. Trước khi đi còn không quên quay lại nói với Lãnh Băng Châu
"nếu không thì ở lại ngủ một bữa" đúng là không quản ba ngày đã lật mái nhà mà. Chẳng những uống mà còn lôi kéo Long Quân Thương uống.
"Không sao! tụi con sẽ hồi phủ! cữu mẫu nói với tổ mẫu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-phi/899083/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.