Hai người ở ngoài vườn hoa đến tận lúc cơm chiều Lãnh Băng Châu mới lưu luyến đi vào. Long Quân Thương nhìn cô như vậy bật cười
"đều là của nàng mà nó có chạy mất đâu" y thậm chí nghĩ nếu không phải cần ăn và ngủ Lãnh Băng Châu sẽ ở mãi trong vườn.
"Ăn đi! tối nay ngủ sớm ngày mai quay về" Lãnh Băng Châu cau mày khuấy chén dược thực mà Vân Hàn nấu cho cô
"ta đã ném qua rồi! mùi hơi nồng nhưng ăn rất ngon" Long Quân Thương thấy vậy liền nói
"thiếp cũng không kén ăn! chỉ là đang nhìn nguyên liệu thôi" Lãnh Băng Châu thấy có mấy nguyên liệu khác với mấy đơn thuốc trước liền nói
"ta muốn dưỡng lại tóc cho nàng" Long Quân Thương thành thật nói
"chàng không thích sao?" Lãnh Băng Châu có chút nhạc nhiên. Dù sao thì với cô màu nào cũng như nhau.
"không phải! chỉ là ta thấy đau lòng" Long Quân Thương thở dài vuốt ve mái tóc trắng của cô
"Được! vậy dưỡng lại" Lãnh Băng Châu hiểu y có ý gì.
Sáng hôm sau, cả hai người trở lại hành cung. Lúc này ngày thi đã về ngày thứ ba, chủ yếu là cho các nữ tử thi cầm kì thi họa. Cầm thì Lãnh Băng Châu đã đàn một bài nên không tham gia thi. Cô nhìn đến mấy mục khác dưới sự thúc dục và mong đợi của mọi người liền ghi tên vào họa.
Lãnh Băng Châu kiếp trước có học kí họa và vẽ bằng tranh chì. Cô nghĩ đến lá cờ của hoàng hậu tặng mình liền muốn tặng lại cho cô một thứ. Cô nghĩ muốn vẽ tặng một bức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-phi/899075/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.