Cứ như vậy suốt thời gian này Lãnh Băng Châu luôn bồi mọi người còn đêm thì vẫn như cũ. Cô như vậy cứ đều đặn nửa tháng trời đến đến đi đi qua ba chỗ. Thi thoảng sẽ dành ít thời gian đến nhìn Bạch Nguyệt lâu. Lãnh Băng Châu như vậy mọi người cũng nhẹ lòng hơn, nhưng nhìn cô vì thức trắng mà ngày càng tiều cũng vô cùng lo lắng.
Bên dưới Thiên Nhai cốc Long Quân Thương đến chào tạm biết lão thần y. Hôm nay y tính toán liền với thực lực hiện giờ đã có thể rời cốc. Lão thần y cũng nhìn y khẽ gật đầu, trước khi y rời đi đưa y một miếng ngọc bội
"Vương gia cầm lấy! sau này ắt hẳng cần dùng" Y Mệnh chân nhân nhìn Long Quân Thương nói
"Đa tạ tiền bối! ta nhất định sẽ báo đáp ân cứu mạng" Long Quân Thương thật không ngờ một người ở ẩn dưới cốc lại biết thân phận thật của y.
Cho dù có nghi hoặc nhưng y cũng tôn trọng không hỏi. Y nhận lấy ngọc rồi hành lễ rời đi
"Giang hồ gọi lão phu là Y Mệnh" một giọng nói vang lên sau lưng khi Long Quân Thương quay người thì đã không còn ai
Trong nội tâm Long Quân Thương chấn động. Thật không ngờ Y Mệnh chân nhân được đồn là bán tiên năm đó lại ở đây. Ông là người giỏi cả y thuật và trận pháp, một người có thể nhìn được tương lai. Năm đó sau khi vào cung đoán mệnh cho Long Thịnh Hoàng Triều xong liền biến mất. Thiên hạ đều đồn là ông tiết lộ thiên cơ nên bị trừng phạt, cũng có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-phi/899064/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.