Long Quân Thiên nhìn bóng người đứng trước cổng rồi nhìn bài vị hoàng đệ mình. Hai huynh đệ họ không giống như những kẻ khác, vì tranh giành hoàng vị mà đánh đến ta sống ngươi chết. Họ luôn là huynh đệ tình thân lớn lên cùng nhau. Khi tiên hoàng băng hà cả hai cùng trực linh cữu ba ngày.
Ngày công bố chiếu chỉ đăng cơ ai cũng biết là thái tử chắn chắn sẽ lên ngôi. Nhưng chỉ có hai người họ biết tiên đế không điền tên tân đế, chiếu chỉ đó chỉ nói truyền xuống cho một trong hai người con của ông. Lúc cả hai đọc chiếu chỉ thậm chí y còn bị nhị đệ mình quăng cho một cước rồi bỏ đi.
Không ai ngoài hai huynh đệ họ biết cả hai không muốn ngôi hoàng đế này đến mức nào. Lúc đó y chỉ nhớ một câu mà nhị đệ y bỏ lại trước khi đi
"Hoàng huynh là thái tử! Long Thịnh Hoàng Triều này nên là huynh đứng lên bảo vệ" Long Quân Thương lúc đó đã nói như vậy, còn dùng bút long viết tên y lên chiếu thư.
"Vậy còn đệ thì sao" Long Quân Thiên hỏi
"Đệ sẽ ở sau lưng huynh phò tá huynh bảo vệ non sông này" Long Quân Thương nói rồi ngừng lại, biểu tình vô cùng thiếu đánh. Chỉ thấy y cười trên nổi đau của y
"Chỉ là đệ không phải lo triều thần lải nhải bên tai về việc thành hôn" nói xong rồi xoay người đi
"cút! đừng tưởng ta đánh không lại đệ thì đệ liền lên mặt" Long Quân Thiên tức đến nghẹn lại. Chỉ là khi nhìn lại tên mình trên chiếu chỉ được Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-phi/899062/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.